Xuyên Về Thập Niên 70 Thành Quân Tẩu


Tân Ngưng nghiêng đầu nhìn Chu Thành, trên mặt hiện vẻ nghi hoặc.

Chu Thành thầm than một tiếng, cũng may bên kia có người chiếu cố Tân Ngưng được, dù không người Tân gia thật sự không yên lòng để Tân Ngưng đi một mình.

Tân nãi nãi cười lôi kéo Tân Ngưng ngồi xuống cạnh bà: " Con gia nhập đoàn văn công, nhớ phải chiếu cố chính mình, bà nội qua bên kia sẽ gửi thư cho cháu.

Chờ con gia nhập đoàn văn công rồi thư của bà cũng vừa đến nơi.

"
"Vâng, đến lúc đó con hồi âm nhé?" Tân Ngưng ngập ngừng nói.

"Ừ, không chỉ bên phía ông bà, mà còn cả phía thủ đô nữa.

Nếu có thể thì liên lạc qua điện thoại.


Chẳng qua địa phương chúng ta tới vẫn chưa xác định, nhưng có lẽ sẽ không được.

" Tân nãi nãi chậm rãi nói.

Cách thức viết thư thời xưa này khiến Tân Ngưng có chút lạ lẫm nhưng cô vẫn ngoan ngoãn gật đầu.

Thấy Tân Ngưng ngoan như vậy, ngược lại Tân nãi nãi càng không nỡ xa, thật muốn mang theo chắt nữ cùng xuống nông thôn.

Nhưng cũng chỉ là suy nghĩ trong thoáng chốt, nếu như Tân Ngưng xuống nông thôn, so với việc xuống đất làm ruộng thì chi bằng gia nhập đoàn văn công đi.

"Có chuyện gì cũng không được giấu diếm người trong nhà.

" Tân lão gia tử nghĩ đến tính cách nhu nhược của cháu gái mình, tuy rằng gần đây khó có được chút kiên cường hơn nhưng ông vẫn lo lắng, cho nên vẫn nói ra lời này.


Tân Ngưng gật gật đầu: "Vâng.

"
Tân Ngưng biết họ lo lắng cho cô, cũng đều đặt trong lòng.

Bởi vì cô đã không còn là một Tân Ngưng được mọi người bao bọc như kiếp trước nữa.

"Cha mẹ, lão Chu, xe đến rồi!" Mọi người trong Tân gia đều muốn đi tiễn ba người họ, nhưng đều bị Tân lão gia tử đuổi bọn họ đi làm hết, chỉ còn lại Tân Kiến Nghiệp đặc biệt xin nghỉ ở nhà đưa ba người họ lên xe.

"Vậy ta đi thôi!" Tân lão gia tử đứng lên, vuốt lại vạt áo Tôn Trung Sơn kiểu cũ, nói chuyện không có chút lưu luyến nào.

Tân Ngưng đem người đưa đến cửa đại viện, thẳng đến khi không nhìn thấy xe nữa mới chậm rãi đi bộ trở vêf nhà.

Biệt thự Tân gia yên tĩnh, chỉ có âm thanh của gió nhẹ thôi bay những cành lá cây cối phát ra tiếng "sàn sạt".




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận