Xuyên Vào Niên Đại Văn Ta Nhờ Không Gian Vả Mặt Nữ Chủ Cẩm Lý


Dương Mi Mi thờ ơ liếc bà ta một cái, không nói gì.

Mẹ cô ta ngoài khóc ra thì còn có thể làm được gì? Nếu bà ta có thể dữ dằn hơn, cứng rắn hơn, ngay từ đầu bà ta đã bảo bà nội Dương đến tận cửa ép Hứa Đình Tri, thì sao phải đợi đến bây giờ.

Hơn nữa đến bây giờ, cô ta cũng không biết phải giải quyết như thế nào.

Mọi người đều cho rằng cô ta đã mất trinh, Hứa Đình Tri lại thoát được, vậy cô ta phải làm sao? Tiếp tục bịa đặt sao?
Dương Mi Mi đã sớm bực bội không chịu nổi, còn đâu tâm trạng để đối phó với người phụ nữ khóc lóc này.

"Không cần bà quản, đừng xen vào chuyện của tôi.

"
Cô ta giật phắt tay mình ra, ngồi sang một chỗ khác.


"Mi Mi, sao mẹ có thể không quản con được, con là do mẹ sinh ra, đương nhiên mẹ phải quản con, mẹ phải quản con cả đời.

"
Người mẹ đáng thương nước mắt chảy ròng ròng, nếu so xem ai khóc nhiều hơn, người phụ nữ này chắc chắn sẽ giành giải nhất.

Bà ta cả ngày ngoài làm việc ra thì chỉ khóc, đôi khi còn vừa làm vừa khóc.

Đừng nói đến mẹ chồng và chồng, ngay cả Dương Mi Mi, đứa con gái này cũng không thích bà ta.

"Đã bảo không cần thì không cần, bà có thể ra ngoài được không, tôi đã đủ phiền rồi, bà tưởng tôi muốn bà sinh ra tôi lắm sao, cút đi!!!"
Dương Mi Mi gào thét chửi bới, trực tiếp lật bàn.

Giá như cô ta là con gái của những người khác trong nhà thì cũng được, từng người một đều là cáo già thành tinh, chỉ có mẹ cô ta là cái gì cũng không biết, cái gì cũng không hiểu, còn nhu nhược!

Cô ta thực sự đã xui xẻo tám kiếp mới đầu thai vào bụng bà ta! Nếu không phải cô ta còn may mắn, có thể nhặt được tiền thì phỏng chừng đã sớm bị bà già chết tiệt kia vứt lên núi cho sói ăn rồi!
"Á!!!"
"Lại ầm ĩ nữa rồi, nhà có bao nhiêu đồ đạc mà đập? Mau ra ngoài làm việc cho tôi! Đàn ông lạ không cần cô, cô chỉ còn chúng tôi thôi! Còn ầm ĩ nữa, đồ đàn bà hư hỏng này cẩn thận bị nhấn lồng heo!"
Bà nội Dương ở bên ngoài lại mắng chửi.

Dương Mi Mi đã bị nhốt trong nhà bao nhiêu ngày rồi, không chịu ra ngoài, cũng không chịu làm việc, không ra ngoài thì nhặt tiền kiểu gì? Cho dù có may mắn đến mấy thì tiền cũng không thể từ trên mái nhà rơi xuống được.

Người này thật sự là ngu không còn não, sao bà ta lại có thể có một đứa cháu gái ngu ngốc như vậy chứ!
Không chỉ Dương Mi Mi không hài lòng với hiện trạng, bà nội Dương cũng rất không hài lòng.

Mặc dù bà ta không thích đứa cháu gái này, trong số mấy đứa cháu gái trong nhà, ngoài Dương Mi Mi ra thì đứa nào cũng dễ bảo.

Nhưng cô ta lại may mắn, ra ngoài là nhặt được tiền.

Con nhóc chết tiệt này không biết đã giấu bao nhiêu tiền riêng không nộp đây, khiến người ta nhìn mà không thể quản được nó.

Không được, lát nữa phải lục soát người và phòng của nó thêm lần nữa! Bà ta không tin là không lục ra tiền!!!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận