Trói buộc

Ba tháng sau.
 
Cây ngô đồng phủ kín vườn trường trăm năm mang theo hương vị lịch sử đã lâu, từ trong kiến trúc chung quanh cũng có thể nhìn ra năm đó trường đại học này mang phong cảnh gì! Đương nhiên, hiện giờ cũng là một trong những trường trọng điểm mà đông đảo thí sinh chen bể đầu, sôi nổi cầu còn không được.
 
Lạc Vũ đạp lên đống lá rụng, vội vàng rẽ vào khu dạy học của khoa Luật. Cô nhìn đồng hồ, cũng may, làm thành viên đặc cách trúng tuyển tổ hạng mục, nếu ngày đầu tiên mở họp đã đến trễ thì nhất định sẽ để lại ấn tượng cực kém cho mọi người. Đứng ở cửa phòng họp, Lạc Vũ thở sâu, tự nói mình nghe mọi thứ đều là bắt đầu.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

 
Lạc Vũ gõ cửa phòng họp, thấy đã có các đàn anh đàn chị đang bận trước bận sau. Cô nhanh chóng buông cặp sách đi lên trước, liền nghe một âm thanh quen thuộc truyền đến: “A, chẳng phải là hotgirl nổi tiếng của khoa Luật đây sao?”
 
Lạc Vũ nhìn về phía phát ra âm thanh, quả nhiên: “Nhiếp Huyễn, anh lại phát điên cái gì!” Trừng mắt nhìn anh ta một cái, người này chỉ hơn cô một tuổi năm lại kiếm chuyện với cô mọi lúc. Công tử ăn chơi trác táng đương nhiên cũng được chọn, dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán được có gì đó mờ ám! Nhiếp Huyễn ăn mặc chỉn chu lắc lư đi về phía Lạc Vũ, cánh tay anh ta như lơ đãng mà để trên vai Lạc Vũ, hít mùi hương thơm ngát thuộc về cô, ngửi mà bụng dưới của Nhiếp Huyễn căng lên: “Em ăn mặc mê người như vậy làm gì?”
 
Lạc Vũ hất cánh tay anh ta ra: “Anh đứng đắn chút đi!” Hai người cũng có thể coi như là nửa thanh mai trúc mã, chỉ là trong nhà Lạc Vũ trải qua biến cố lớn, có những chuyện cô lựa chọn lảng tránh.
 
“Sao mà anh lại không đứng đắn được, em biết mà, anh vẫn luôn …!” Nhiếp Huyễn muốn tiếp tục đâm thủng lớp cửa sổ giấy mình vẫn luôn chôn sâu ở dưới đáy lòng, lại bị người khác cắt ngang.
 
Lạc Vũ lập tức đẩy anh ta rời đi: “Nhanh lên, đàn anh kêu anh qua hỗ trợ kìa!” Cô cười không tim không phổi, nhưng Nhiếp Huyễn biết, cái gì cô cũng đều biết!

 
Nửa tiếng sau, phòng họp đã chuẩn bị xong xuôi, trên biểu ngữ in mấy chữ to: “Hoan nghênh tiến sĩ, giáo sư Tùy Biện nhậm chức giáo sư danh dự của trường!”
 
Mọi người đều nôn nóng chờ đợi vị nhân vật lớn trong truyền thuyết này, án kiện tài chính qua tay anh chỉ có thắng kiện, không có thua kiện! Dù là một người mới nào sau này muốn làm án kiện tài chính thì cũng không ai muốn dính phải vị đại phật quang này. 
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mọi người mồm năm miệng mười thảo luận, đúng lúc này, cửa phòng họp bị đẩy ra, một mùi hương quen thuộc bay vào, Lạc Vũ nhìn phía cửa, lại thất hồn lạc phách, sao lại là anh ta! 
 

Phòng họp náo nhiệt lập tức an tĩnh lại. Đi ở bên cạnh phó hiệu trưởng là một dáng người cao lớn, dù đi đến nơi nào cũng sẽ khiến người ta ghé mắt. Lạc Vũ cố gắng co người lại, không muốn để người đàn ông chú ý, cô lặng lẽ di chuyển ghế dựa đến phía sau một bạn học nam, khỏi phải bàn đây là bức che chắn tốt nhất rồi.
 
Phó hiệu trưởng nhiệt tình giới thiệu một phen rồi vội vàng rời đi, Tùy Biện ngồi xuống vị trí trung tâm, liếc mắt một cái liền quét tới bóng hình xinh đẹp kia. Anh nhìn tư liệu trong tay, tên họ bên trên thình lình viết hai chữ: Lạc Vũ. Ngón cái và ngón trỏ vê nhẹ trang giấy, phát ra tiếng sột soạt.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận