Thần Đạo Đan Tôn

Mọi người phân công hợp tác, năm người Lưu Đông đi săn Cẩm Mao Dương, mà Lăng Hàn thì lấy ra các loại dược liệu, chuẩn bị phối chế một loại thuốc.

Cũng chỉ có đế vương đan đạo như hắn, mới có thể chơi như vậy, nhằm vào cá thể không giống chế biến ra thuốc công kích tối đa, hiện tại thuốc hắn phối chế, đối với sinh linh khác, có thể nói hầu như vô hại, nhưng đối với Hồng Lân Giao Xà, lại là trí mạng.

Đan sư, đại đa số tình huống cũng là dược sư, tỷ như Tiểu Độc Quân Dư Chinh, chỉ là so với Lăng Hàn, hắn ngay cả xách giày cũng không xứng.

Tuy Cẩm Mao Dương không tính mạnh mẽ, nhưng bởi vì chất thịt ngon, không chỉ là con mồi của yêu thú khác vừa ý, cũng là mỹ thực trên bàn của nhân loại, bởi vậy số lượng cực nhỏ, muốn tìm cũng không phải chuyện dễ dàng.

Ròng rã ba ngày, mới thấy bọn người Lưu Đông trở về, Trần Bằng Cử cõng lấy một con sơn dương, da lông như gấm.

Bọn họ rốt cục bắt được Cẩm Mao Dương.

Lăng Hàn cho Cẩm Mao Dương ăn dược vật, sau đó cắt một chân của nó, ném vào trong sào huyệt của Hồng Lân Giao Xà.

Khứu giác của đại xà cực kỳ nhạy bén, mùi máu tanh nhất định sẽ để nó từ trong ngủ mê tỉnh lại, mà Cẩm Mao Dương lại là đồ ăn Hồng Lân Giao Xà thích nhất, cho dù đã ăn no cũng sẽ không nhịn được.

Tại sao phải còn sống? Vì tính cách của Hồng Lân Giao Xà cẩn thận, nếu không phải con mồi tự mình giết chết, là tuyệt đối không ăn, bởi vậy nhất định phải lấy con mồi còn sống.

Sau khi Lăng Hàn lui ra, cùng những người khác lui về phía sau một ít, nấp sau một tảng đá, miễn cho con rắn kia đột nhiên đi ra phát hiện bọn họ.

Chỉ một lúc sau, mặt đất rung động, thật giống như có món đồ gì đó đang di động.

Là Hồng Lân Giao Xà.


Oành!

Một con rắn màu đỏ lớn hơn thùng nước đột nhiên từ trong nham động chui ra, thật giống như mũi tên, mà nó cũng dài quá mức, đã ra gần trăm mét vẫn không nhìn thấy phần sau.

Trên gáy nó còn mọc ra hai mô thịt mỏng như cánh ve, giờ khắc này đang không ngừng rung động, phát sinh tiếng vang "Ô ô ô" kỳ quái.

Rốt cục, đại xà hoàn toàn chui ra, thân dài khoảng hai trăm mét, cả người khoác lân phiến màu hồng, mỗi một khối đều to như cái bát. Nó như phát điên, không ngừng đông đột tây va, đuôi dài như côn, đánh nát nham thạch bốn phía.

- Tại sao còn không có độc chết?

Đám người Lưu Đông đều kinh ngạc thốt lên, tràn đầy không rõ.

- Phí lời, kia là yêu thú Tụ Nguyên tầng chín, hơn nữa còn có huyết mạch giao xà, có thể coi là vương giả, nào có dễ dàng chết như thế!

Lăng Hàn lắc đầu, bằng không hắn không cần đợi đến Tụ Nguyên tầng một đỉnh cao mới chạy tới.

- Không được, nó phát hiện chúng ta!

Khứu giác của nó rất nhạy, dù bọn người Lăng Hàn trốn ở nơi ngược gió, nhưng vẫn bị Hồng Lân Giao Xà phát hiện, lập tức giết tới bọn họ.

Xèo xèo!

Nó lè lưỡi ra, cánh sau cổ run rẩy, phát sinh tiếng vang quái dị, một mùi hôi thối xông vào mũi.

- Vũ Đồng, chúng ta liên thủ, nhất định phải ngăn cản nó!

Lăng Hàn không sợ chút nào, rút kiếm, thân hình đập ra.

Lưu Vũ Đồng không có lên tiếng, nhưng theo sát Lăng Hàn nhảy ra ngoài, lần đầu lấy ra binh khí.

Nàng cũng sử dụng kiếm.

Hai người liên thủ, kiếm ảnh lấp lóe, đón đánh Hồng Lân Giao Xà.

Theo lý thuyết, Lưu Vũ Đồng cũng đạt đến Tụ Nguyên tầng chín đỉnh cao, thực lực không thua con rắn to kia, nhưng Hồng Lân Giao Xà nắm giữ một tia huyết mạch giao long, bất kể là sức mạnh hay phòng ngự, đều vượt qua Tụ Nguyên tầng chín bình thường, ngay cả Lưu Vũ Đồng cũng không có tư cách chính diện đối kháng.

Nó là vương của cảnh giới này, chỉ có vương đồng dạng mới có thể cùng nó một chọi một.


Lăng Hàn nắm giữ Ngũ hành nguyên hạch, sức mạnh vượt xa võ giả cùng cấp, có tư cách xưng vương, đáng tiếc, cảnh giới của hắn hiện tại quá thấp.

Hai người liên thủ cũng chỉ có phần bị Hồng Lân Giao Xà đánh cho tránh khắp nơi.

- Kiên trì, nó trúng độc, chống đỡ không được bao lâu, nhưng ngàn vạn lần không thể để cho nó chạy.

Lăng Hàn nói.

- Ừm!

Lưu Vũ Đồng gật đầu.

Lăng Hàn dùng hết toàn lực, một chiêu kiếm đánh ra bốn đạo kiếm khí, phốc phốc phốc phốc, lưu lại bốn vết thương ở trên người Hồng Lân Giao Xà, nhưng bản thể trường kiếm căn bản không phá được vảy giáp của nó.

Đây là uy lực của kiếm khí, cũng là nguyên nhân tại sao bị kiếm khách tôn sùng. Mà nhìn thấy Lăng Hàn có bốn đạo kiếm khí, năm người Lưu Đông đều kinh ngạc đến ngây người, há to miệng, hoàn toàn vô ngữ.

Chỉ là đại xà phản kích cũng rất ác liệt, vung vẫy đuôi, cát bay đá chạy, rót vào sức mạnh đáng sợ, để trên người Lăng Hàn liên tiếp hiện ra huyết hoa.

Nhưng Lăng Hàn không rên một tiếng, ngược lại vận chuyển Cô Lang huyết.

Vù, Ngũ hành nguyên hạch trong đan điền lấy tốc độ càng cao hơn xoay tròn, để sức mạnh của hắn tăng thêm một bước. Đồng thời vận chuyển Bất Diệt Thiên Kinh, thương thế của hắn lấy tốc độ cực nhanh khép lại.

Hai môn công pháp cùng chuyển, hơn nữa còn phải tiến hành chiến đấu kịch liệt, nguyên lực trong cơ thể Lăng Hàn lấy một loại tốc độ khuếch đại tiêu hao.

Người bình thường toàn lực chiến đấu, đại khái có thể kéo dài chừng nửa canh giờ, nhưng Lăng Hàn, mười phút chính là cực hạn.

Có điều hắn đã sớm ngờ tới điểm ấy, nên chuẩn bị cho mình rất nhiều Hồi Nguyên Đan trung phẩm, nguyên lực vừa hết liền lấy ra ăn, chống đỡ hai mươi phút là tuyệt đối không có vấn đề.


Nhất định phải ngăn cản nó.

Bởi vì hắn nhìn "vật" mà bỏ thuốc, Hồng Lân Giao Xà tính âm, hắn liền chuẩn bị lượng lớn dược liệu tính dương, để âm dương xung đột, phá hoại sinh cơ của Hồng Lân Giao Xà. Nhưng muốn hóa giải cũng rất dễ dàng, chỉ cần tiến vào trong sông, mượn thủy tiêu hỏa, sau ba bốn ngày tự nhiên sẽ để thân thể khôi phục cân bằng.

Ở dưới bản năng thôi thúc, Hồng Lân Giao Xà nhất định sẽ đi tìm nguồn nước, nên nhất định phải cản nó lại, bằng không, Lăng Hàn có thể trốn xa, chờ Hồng Lân Giao Xà ngỏm rồi lại trở về ung dung kiếm tiện nghi.

Đánh một hồi, Hồng Lân Giao Xà cũng từ phẫn nộ trở nên bất an, trong cơ thể phảng phất như lửa thiêu đốt, để nó cảm thấy áp lực của tử vong. Nó không dây dưa nữa, mà xoay đầu muốn chạy trốn.

- Chạy đi đâu!

Lăng Hàn vội vung kiếm chém tới, hắn tiến vào Thất Phong Sơn, một là vì Địa Long thảo, hai là vì nội đan, có thể luyện chế Siêu Nguyên Đan, trong khoảng thời gian ngắn tăng cao tu vi.

Đùng, đại xà vẫy đuôi, tạo ra kình phong đáng sợ, tuy không có trực tiếp đánh Lăng Hàn, nhưng cách không liền đánh bay hắn.

Tụ Nguyên tầng chín, thực sự là mạnh!

Lăng Hàn cảm khái, cảnh giới càng cao, muốn vượt cấp chiến đấu thì càng khó khăn, Tụ Nguyên Cảnh còn khá hơn một chút, đến Dũng Tuyền Cảnh, dù chỉ cách một tầng cũng sẽ có chênh lệch thật lớn, nếu hắn lấy Dũng Tuyền tầng một đi chiến Dũng Tuyền tầng chín, tuyệt đối là bị miểu sát, nào có tư cách triền đấu?

Lưu Vũ Đồng kêu nhỏ một tiếng, triển khai một bộ kiếm pháp Hoàng Cấp thượng phẩm, thế tiến công như vũ bão, mạnh mẽ ngăn Hồng Lân Giao Xà lại.

---------------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận