Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình


Điểm kỹ năng này có thể được thêm vào bất kỳ thuộc tính nào trong năm thuộc tính, tạo cho bản thân ưu thế về thuộc tính trong các trận chiến trong tương lai.
Ngũ Cửu, không hề nghi ngờ là người chơi hệ lệch, dồn toàn bộ vào tốc độ.
Trọng điểm của Vương Thế hẳn là trên lực công kích và sinh mệnh lực.

Lâm Vô Nhu thì là lực công kích và tốc độ đều chiếm một bộ phận.
Thương Tiểu Ất hẳn là cảm giác cùng với lực công kích.

Doãn Sương...nhìn không ra, nữ nhân này hẳn là yếu nhất toàn đội, nhưng có thể xác định không phải là thuộc tính hồi phục.
Không ngờ đội ngũ này ngoại trừ Vương Thế, toàn bộ thành viên đều là chó điên chỉ muốn xồ ra cắn người? Quá không ổn định.
Ngay sau khi Bạch Vụ cùng với Vương Thế nói chuyện xong, Ngũ Cửu liền trở về, mí mắt vẫn như cũ là ủ rũ cụp xuống, hơi có vẻ lười biếng: "Giải quyết xong rồi, đi thôi."
Trên hành lang trong không trung, có sáu con Ác Đọa hình thể không đồng nhất nằm la liệt, đều mặc quần áo bảo an.

Thân thủ của Ngũ Cửu khiến cho Bạch Vụ rất có cảm giác an toàn, lần đầu tiên ra ngoài tháp tìm kiếm, bên người có một vị đại lão max level đi theo che chở, đúng là rất thoải mái.
Sự chú ý của hắn đổ dồn lên trên thân thể Ác Đọa.
Hơi có bất đồng so với Ác Đọa ở tầng trệt tòa nhà thứ nhất, cánh tay của bọn chúng biến dạng thành hình lưỡi liềm.
[ Ác Đọa cấp ba.

Biến dị bề ngoài: Trảm Thiết, cánh tay hình lưỡi liềm có thể cắt đứt kim loại thường.

Chúng sinh ra là bảo an bệnh viện, chết đi với tư cách là bảo an bệnh viện.

Vào thời điểm Viện Trưởng bị ăn sạch, chúng chỉ đang nghe lời xót xa của cô bé đáng thương.]
Xem ra sáu người này là bảo an của tòa nhà thứ hai.
Trước khi chuẩn bị bước vào tòa nhà thứ hai, Bạch Vụ lại nghĩ tới một vấn đề, hắn nhìn về phía Ngũ Cửu: "Ác Đọa tại tòa nhà thứ nhất không phải là đối thủ của ngươi, chỉ cần chúng ta khống chế được tâm tình, Ác Đọa tại tòa nhà thứ hai sẽ không thể cảm ứng được chúng ta.

Ta rất kỳ quái, nếu như thời gian sinh tồn liên tục ở ngoài tháp càng lâu, chuỗi sức mạnh sẽ phát triển càng nhanh, vậy vì sao chúng ta không chọn treo máy tại tòa nhà thứ nhất?"
Bất kỳ cửa ải nào, muốn qua cửa đều có ba loại sách lược, dựa vào độ thuần thục nhanh chóng thông qua, Bạch Vụ cũng không thích thông qua nhanh chóng, ngoại trừ phô trương kỹ năng thì không có chút ý nghĩa nào.
Hai là qua cửa bình thường, dựa vào các loại manh mối sưu tập được, từ từ thông qua.

Đây cũng là phương thức hắn thường làm nhất.
Ba là phương thức mà nhóm lão cẩu thích nhất, lợi dụng Bug tại Tân Thủ Thôn xoát đầy thuộc tính, sau đó một đường nghiền ép qua cửa.
Tòa nhà thứ nhất trước mắt ngoại trừ bầu không khí có chút giống cảnh tượng trong phim kinh dị, Bạch Vụ ngược lại là cảm thấy rất thích hợp dùng để treo máy luyện cấp.

Lâm Vô Nhu truyền đến thanh âm cười nhạo đã lâu không nghe.
"Há, tay mơ chính là tay mơ, ngay cả điều này cũng không biết."
Ngoại trừ Ngũ Cửu, những người khác cũng không biết chi tiết về Bạch Vụ, Ngũ Cửu giải thích:
"Thế giới ngoài tháp, là bài xích chúng ta.

Ở cái thế giới này, mỗi khi bốn tiếng đồng hồ trôi qua, cơ thể cũng sẽ thêm một số trở ngại."
"Trở ngại?"
"Ví dụ như tốc độ chậm lại, năm giác quan giảm xuống, dao động tâm tình tăng gấp đôi, trông thấy ảo giác, lực công kích hạ thấp, kháng tính đối với Ác Đọa giảm xuống, hoặc là sợ ánh sáng sợ bóng tối…vân vân, ta cũng không thể liệt kê chi tiết tất cả các thuộc tính tiêu cực.

Tóm lại, trình tự trở ngại gặp phải mỗi lần ra ngoài tháp đều là ngẫu nhiên."
Bạch Vụ đã hiểu, cứ sau bốn giờ, một debuff sẽ sản sinh ra...bởi vậy, xác thực không có biện pháp treo máy luyện cấp.
Ở một trình độ nào đó, tất nhiên sẽ bởi vì thuộc tính tiêu cực quá nhiều, hấp dẫn tới Ác Đọa, mà chiến lực của bản thân bởi vì dính thuộc tính tiêu cực, giảm xuống quá nhiều, ngược lại sẽ rơi vào trạng thái nguy hiểm.
Cho nên ra ngoài tháp điều tra, bốn giờ đầu tiên của cuộc khảo sát là có hiệu quả nhất.
Bây giờ Bạch Vụ đã phần nào hiểu được chỗ cường đại của Ngũ Cửu.

Sống một mình tại khu vực màu xanh lam trong 24 ngày, nghĩa là mỗi ngày nhận phải sáu thuộc tính tiêu cực, trên người mang theo hơn 100 loại trạng thái tiêu cực, còn có thể chống lại cùng với Ác Đọa.
...
Ở đầu kia của hành lang trên không, là bóng tối vô biên, khi nhóm người đi đến giữa hành lang, mới có thể thấp thoáng nhìn thấy một lối vào.
Nhìn ghi chú về lối vào hiện lên trong mắt mình, Bạch Vụ nhắc nhở: "Sau khi đi vào, tốt nhất đừng coi bên trong như là khu vực màu trắng."
Lần này Lâm Vô Nhu không có phản bác, mặc dù lực cảm giác không có được đặc biệt bồi dưỡng qua, y cũng có thể cảm nhận được trong tòa nhà thứ hai có một bầu không khí áp lực trầm mặc.
"Nếu như hành lang trên không nằm ở tầng cao nhất, chúng ta có thể không cần thăm dò những tầng phía dưới, trực tiếp thông qua hành lang trên không tòa nhà thứ hai, đi đến toà nhà thứ ba cùng với toà nhà thứ tư." Mở miệng chính là Doãn Sương.
Bạch Vụ lắc đầu, đề nghị của Doãn Sương là rất đúng, nhưng rất tiếc, người ra đề mục đã sớm nghĩ tới điểm này.
[Đừng có ý đồ vượt qua tòa nhà thứ hai, ngươi phải đi đến phía dưới cùng nhất tòa nhà thứ hai, lấy chìa khóa, bằng không thì cho dù thông qua hành lang, ngươi cũng không cách nào đi đến toà nhà thứ ba.

Nhắc nhở hữu nghị, chiếc chìa khóa bị một vật nhỏ bướng bỉnh nuốt chửng, mặc dù ngươi có thể thông qua người lùn qua cửa một cách bạo lực, nhưng ta đề nghị ngươi tốt nhất nên dùng chiếc lược kia, nó sẽ kích hoạt nhiều phần thưởng hậu hĩnh hơn.]


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận