Ta Là Tông Chủ Một Môn Phái Nhỏ


Tại Thạch Tâm Phái nội điệnMột màn hình thông báo hiện lên trước mặt hắn#Trường ThạchNhanh nhẹn 10.

Sức mạnh 10!.

"Chưa mở khóa"Môn phái :Thạch Tâm PháiChức vụ :Chưởng môn" Keng! keng chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ cấp vàng, nhận được quà khen thưởng.

""Vì kí chủ hoàn thành nhiệm vụ ẩn trong thời gian vượt ngoài phán đoán của hệ thống, kí chủ nhận được thẻ kinh nghiệm X10.

""Kí chủ trở thành Chương môn trong thời gian 3 ngày.

""Gia nhập môn phái hệ thống mở ra chức năng phiên bản beta""Vì kí chủ thành chưởng môn hệ thống biến đổi ""Hệ thống dựa vào chức vụ đầu tiên của kí chủ để quyết định con đường ngắn nhất cho kỉ chủ, Kí chủ thật có vận khí siêu cao mới nhận ngay được chức Chưởng môn dù sao môn phái rách này kí chủ có thể bỏ, hệ thống sẽ không thay đổi chức năng"Trường Thạch cũng xác định là hắn sẽ bỏ môn phái này nhưng khi hắn rời khỏi cổng quay lại nhìn 3 chữ Thạch Tâm Phái khiến hắn dâng lên một cảm giác khó tả.


Dưới tên môn phái là tôn chỉ môn phái:" Thạch Tâm Vững , Người Không Lay"Hắn vài lại một phái lần nữa đi một vòng.

Trường Thạch biết được cái môn phái rách này đã có từ nghìn năm trước nhưng không hiểu sao giờ nát thế này.

Trường Thạch phát hiện môt nơi giống diễn võ trường nơi để tập luyện của các đệ tử có một khối đá lớn cao mấy chục trượng ,bên trên khắc vài cái tên không rõ trên đỉnh khắc 2 chữ Trường Thạch.

Trường Thạch đặt mông xuống ghế Chưởng môn như một sự chấp nhận chức Chưởng môn ,Trường Thạch cảm giác có một cái trách nhiệm đè lên vai.

Trường Thạch ngòi trên đại điện.


Hắn cất tiếng nói vọng khắp mọi ngóc ngách môn phái:"Thạch Tâm Phái -- Trường Thạch, Môn phái còn , Người còn ,Thạch Tâm còn môn phái còn.

"Nói xong Trường Thạch bắt đầu thu dọn một căn phòng dành cho hắn,quét bụi , sửa lại vài đồ vật.

Trường Thạch dạo vòng quanh khắp môn phái,vừa đi hắn vừa tưởng tượng ra những đệ tử nói chuyện cười đùa ,những đệ tử đang tu luyện ,những đệ tử đang luyện đan ,vẽ bùa.

Hắn chỉ có mong ước đó là tạo ra được một môn phái bình dị nho nhỏ nhưng đày tiếng cười chất chứa đày tình cảm.

"Bắt đầu thu đệ tử thôi nào! "Thanh niên lập tức bật dậy khỏi giường đến dưới chân núi treo biển:"Thu đệ tử"Không cần đợi lâu có một thanh niên 15 16 lưng đeo tay nải xuất hiện trước cửa ,đẩy cửa đi vào nhìn thấy ngay Trường Thạch ngồi bàn, tay cầm Chưởng môn ấn :"Hoan nghênh hoan nghênh mời ngồi"!.

.

Còn tiếp.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận