Nông Thôn Làm Giàu Gà Trống Nuôi Con


Bà Hoàng mở cửa, nhiệt tình mời Lâm Phong cùng Chi Chi vào nhà, bạn già của bà mười năm trước đã qua đời, con trai con gái đều ra nước ngoài, chỉ có mình bà vẫn ở tại chỗ này không chịu rời đi.


Cũng bởi vậy, từ sau khi Chu Chi Chi xuất hiện, bà quả thực coi Chu Chi Chi thành cháu gái ruột của mình!

"Bà ơi! Chi Chi nhớ bà lắm!"

Chi Chi lí la lí lắc kêu, mở cánh tay nhỏ trắng nõn mập mạp, chạy vào trong lòng của bà Hoàng.


"Ha ha, bà cũng nhớ Chi Chi lắm!"

Bà Hoàng ôm Chu Chi Chi, mừng không kể xiết hôn lên bờ má nhỏ tròn như quả trứng gà của cô bé cái chụt, trên khuôn mặt chất đầy nếp nhăn nở nụ cười tươi như hoa.


"Buổi chiều con có cả đống đơn hàng, phải đi đưa gấp, lại phải làm phiền bà giữ Chi Chi rồi.

"

Lâm Phong có chút ngượng ngùng nói.



"Người một nhà đừng nói nhiều! Mấy năm này nếu không phải có Chi Chi ở bên bà, bà cũng không kiên trì nổi! Tới! Uống miếng nước lại đi!"

Bà Hoàng nói xong bèn đưa qua một ly nước, còn kèm thêm một chiếc vòng tay màu đen.


"Đây là?"

Lâm Phong uống nước xong, nhận vòng tay nghi hoặc hỏi.


"À! Tổ tiên của chồng bà trước kia là địa chủ, thứ này không biết đã cất giữ bao nhiêu năm, trông như khúc gỗ, chắc cũng không đáng bao tiền, cháu cầm xem có thể bán được ít tiền hay không, bán ít tiền để mua cho bảo bối Chi Chi của bà hai bộ quần áo mặc!"

Bà Hoàng yêu thương ôm Chi Chi nói: "Xem Chi Chi của bà đi, váy đã chật thế này!"

Chi Chi cười hi hi hi, Lâm Phong bỗng nhiên cảm thấy mặt mình cứng ngắc.


Dù sao anh vẫn là đàn ông, không rành mấy chuyện này, giải quyết ấm no của Chi Chi lại quên mua áo quần cho con!


"Vậy cháu đi chuyển phát nhanh đã, buổi tối trở về sẽ qua đón Chi Chi!"

Lâm Phong xoay người bên vẫy tay về phía Chi Chi.


"Ba ba đi làm đây! Con ở nhà phải nghe lời bà Hoàng! Nghe không?"

"Dạ!"

Đôi mắt to tròn đen như mực của Chi Chi chớp chớp, ỏn a ỏn ẻn nói về phía Lâm Phong: “Ba ba đừng quên Chi Chi muốn ăn dâu tây nha nha!"

"Biết rồi!"

Lâm Phong chạy xuống lầu, chiếc xe ba bánh chuyển phát nhanh chạy bằng điện của mình vẫn đậu trong chung cư.


Anh vội thay đồng phục của SF Express, sau đó lái chiếc xe ba bánh chuyển phát nhanh còn chưa giao hàng xong xuất phát, dựa theo địa chỉ từng nhà bắt đầu giao hàng.


Hết giờ làm cũng đã 7 giờ tối.


Anh thở phào nhẹ nhõm.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận