Mộng Yêu Đương

Tám giờ sáng, mặt trời đã treo trên cao toả ra ánh nắng ấm áp lan đến ngôi nhà nhỏ nằm ở ngoại ô thành phố Thịnh Hoa. Khương Huyền Triết đánh răng, tắm rửa xong thì rời khỏi phòng ngủ. Mái tóc vẫn còn ướt nhem rũ rượi trên trán. Hắn vừa dùng khăn lau khô tóc vừa đưa mắt nhìn qua thân ảnh mềm mại đứng cặm cụi nấu đồ ăn trong bếp.

Sau một đêm tân hôn ngọt ngào "nóng bỏng", không ngờ sáng nay Mộc Miên còn dậy sớm hơn cả hắn. Bình thường đa phần đều là Huyền Triết tỉnh giấc trước người con gái nên nhiệm vụ nấu đồ ăn sáng cũng là của hắn.

Hai năm qua sống chung, người đàn ông không biết bao nhiêu lần nhìn qua cảnh tượng Mộc Miên đứng trong bếp nấu ăn cho mình nhưng hôm nay trong lòng hắn đặc biệt cảm thấy lâng lâng lạ thường. Có lẽ là vì bắt đầu từ ngày hôm nay người đứng nấu ăn trong bếp kia đã là vợ của mình.

Niên Mộc Miên đứng trong bếp mặc một chiếc đầm ngủ hai dây màu trắng vừa thanh khiết lại vừa gợi cảm, không hề đối lập nhau mà hoà quyện cả hai sắc thái. Mái tóc dài được cô khéo léo kẹp lên bằng một chiếc kẹp càng cua, vài sợi sóc lưa thưa rơi xuống bên đôi má đào xinh đẹp làm tăng thêm vẻ dịu dàng thướt tha.

Khương Huyền Triết thả khăn lên cổ, không nhịn được chậm rãi bước chân vào phòng bếp không một tiếng động. Chỉ đến khi phát giác ra cánh tay rắn chắc của hắn đang luồn qua eo mình, Niên Mộc Miên mới giật mình ngẩng đầu lên, vô thức nở nụ cười.
"Anh tắm xong rồi à? Đợi em một chút nữa nhé, sắp có đồ ăn rồi. Em chỉ làm một ít sandwich đơn giản thôi."

Tay nghề nấu nướng của cô qua hai năm nay đã được nâng cao rất nhiều. Tuy không xuất sắc bằng Huyền Triết nhưng cũng được tính là người biết nấu nướng.

"Thơm quá..." - Người đàn ông vùi đầu vào bờ vai mịn màng đầy dấu hôn của cô, cũng không biết đang nói đến mùi thức ăn hay mùi hương trên cơ thể Mộc Miên.

Lát nữa hai người còn phải ra sân bay đi hưởng tuần trăng mật nên cô chỉ làm món gì đó nhanh gọn nhất có thể. Niên Mộc Miên từ trước đám cưới diễn ra đã có ý định không đi hưởng tuần trăng mật. Bởi vì hai người mới tổ chức đám cưới còn mới mua nhà xong, hiện nay tiền mua nhà vẫn còn chưa trả hết nên cô muốn tiết kiệm chi tiêu một chút. Hơn nữa sắp đến cuối năm rồi sẽ còn rất nhiều khoản cần phải chi. Bây giờ là thời điểm hai vợ chồng cần chăm chỉ làm việc kiếm tiền.

Nhưng mà cô của Khương Huyền Triết, tổng giám đốc Khương đã tặng cho bọn họ hai vé trọn gói hưởng tuần trăng mật tại khu nghỉ dưỡng trên núi của bà ấy, quan trọng là miễn phí, kể cả vé máy bay. Nếu mà không đi thì không phải rất uổng phí hay sao.

Vai cô bị người đàn ông mút mát đến ngứa ngáy vội đánh khẽ vào tay hắn - "Này, anh mau ra kia ngồi đi mà. Để em nấu cho xong nào."

Mùi sữa tắm trộn lẫn với mùi đàn hương nguyên thủy của cơ thể người đàn ông làm tâm tình cô xao động. Khương Huyền Triết vẫn không chịu buông tay, cất giọng trầm thấp - "Gọi anh là gì hả?"

Sống chung bao lâu, Mộc Miên đã biết ý hắn liền dịu dàng gọi một tiếng - "Ông xã, buông ra đi mà, anh ôm như vậy em không nấu ăn được."

Người đàn ông tham lam vẫn chưa thoả mãn, yêu cầu cô - "Hôn anh."


Mộc Miên đành nghiêng đầu qua để hắn thuận thế chạm môi mình. Cô cứ tưởng hắn chỉ hôn phớt nhẹ qua thôi nhưng người đàn ông càng lúc càng quyến luyến, ngậm chặt môi cô không chịu buông, hơi thở nóng rực như lửa.

"Huyền Triết... Ưm..." - Người con gái tỏ ra kháng nghị.

Huyền Triết lại đưa tay đè mặt cô qua hôn mút thật sâu. Hai cánh tay vẫn ôm chặt vòng eo nhỏ nhắn. Bàn tay phóng túng dần mò mẫm lên ngực cô. Vì mới ngủ dậy nên Mộc Miên không hề mặc áo lót. Ngón tay xấu xa của Huyền Triết tìm được nụ hồng ẩn nấp bên dưới vội vàng day day trêu chọc.

Cô theo phản xạ kêu nhẹ một tiếng. Tiếng kêu đã ngay lập tức bị hắn nuốt chửng. Người đàn ông này mới sáng sớm mà đã hưng phấn như vậy trong khi tối qua hai người đã chiến đấu cả đêm.

"Đừng mà anh... Chúng ta còn phải ra sân bay nữa..." - Người con gái yếu ớt chống cự chồng mình.

Khương Huyền Triết lướt hơi thở nam tính lên môi cô - "Vẫn còn hai tiếng đồng hồ, vừa đủ rồi."

Hắn vừa nói xong đã bế thốc vợ mình lên, đặt lên bàn bếp.

"Ông xã..." - Mộc Miên trợn tròn mắt muốn lên tiếng phản đối nhưng người đàn ông không cho cô có cơ hội từ chối. Hắn tiếp tục dụ dỗ cô, hôn liếm đôi môi anh đào rồi di chuyển xuống cần cổ thiên nga. Bàn tay vuốt ve đường cong quyến rũ dưới lớp váy ngủ mỏng manh.

Cô cứ đinh ninh rằng hai người yêu đương sau hơn hai năm, sắp sửa qua thời kỳ mặn nồng nhất rồi, tần suất làm chuyện kia cũng sẽ giảm bớt nhưng không. Khương Huyền Triết lúc nào cũng như một con hổ đói, có thể vồ vập cô bất cứ lúc nào. Niên Mộc Miên cũng không biết nên vui hay nên khóc.

Một hồi sau người con gái cũng mặc kệ tất cả mà hùa theo chồng mình, nhiệt tình đưa đẩy cơ thể. Nhiệt độ trong phòng càng lúc càng tăng lên, váy ngủ của cô cũng bị hắn lột ra vứt xuống đất. Chỉ còn mỗi chiếc quần lót ren còn xót lại che đi bộ phận nữ tính đầy mê hoặc.

Khương Huyền Triết giày vò bầu ngực nõn nà trong tay mình, cúi đầu cắn cắn vành tai cô - "Bà xã, đừng ăn sandwich nữa, anh đút em ăn cái khác nhé. Có muốn ăn không nào?"

Khuôn mặt thanh tú bất giác biến thành trái cà chua vì nghe thấy lời nói phóng đãng của hắn. Qua hai năm "trau dồi" trình độ dirty talk của Khương Huyền Triết đúng là đạt được một tầm cao mới. Ai ngờ được một nghệ nhân làm việc trong bảo tàng Quốc gia như hắn lại có thể thốt ra mấy lời thiếu đứng đắn như thế.

Nhưng ngẫm kỹ lại thì rõ ràng cũng do cô đã chiều hắn đến mức hư hỏng như vậy.

Niên Mộc Miên bạo gan thò tay xuống dưới chạm vào khối u chính giữa đũng quần của người đàn ông, giọng điệu lả lơi đáp trả - "Vậy để xem chồng em có thể đút em no bụng được hay không?"


Đáy mắt người đàn ông như có dung nham phun trào, khoé miệng ranh mãnh nói - "Anh lúc nào cũng sẵn sàng phục vụ bà xã no bụng."

...

Người phụ nữ nhanh chóng trườn xuống dưới bàn bếp, kéo chiếc quần thun của hắn xuống. Con quái vật từ bên trong bung mạnh ra ngoài, ương ngạnh ngổng cao đầu trừng trừng nhìn cô. Mặc dù Mộc Miên đã nhìn nó qua rất nhiều lần nhưng lần nào cũng bị khó thở trước kích thước to lớn của nó.

Cô ngay lập tức mở miệng ra ngậm lấy cái đầu bóng loáng của cự căn cứng ngắc. Khương Huyền Triết thở một hơi nặng nề, đưa tay vén tóc qua tai cho cô - "Miên Miên, không cần cố quá sức đâu."

Trước giờ ở trên giường, hắn luôn chiều chuộng cô một cách thoải mái nhất. Niên Mộc Miên cũng muốn làm cho hắn cảm thấy sướng. Hai người đã là vợ chồng thì mấy chuyện này có gì phải xấu hổ chứ.

Người phụ nữ hé miệng mút xuống thật sâu cự long gân guốc rồi nhả ra, chiếc lưỡi đinh hương ướt át lướt trên thân vật sẫm màu. Mộc Miên hơi ngẩng mắt nhìn lên quan sát vẻ mặt đang tràn trề hưng cảm của chồng mình. Khương Huyền Triết gầm nhẹ trong họng, hơi thở dồn dập ngắm nhìn cảnh tượng phóng túng của ái nhân.

Hắn cuộn chặt nắm tay để nhịn xuống cảm giác thèm khát mãnh liệt. Nhưng Niên Mộc Miên không hề để tâm đến dáng vẻ kiềm chế khổ sở của người đàn ông, say mê liếm mút đến tít mắt. Cô mút ngon lành cự vật đang ma sát trong vách miệng, đẩy nhanh tốc độ ngậm nhả. Âm thanh ma sát ướt át trong khoang miệng nhỏ càng khiến người nghe kích thích vô cùng.

Khương Huyền Triết không chịu nổi trước dáng vẻ gợi tình của cô, kích động đưa tay giữ chặt mặt cô, thô bạo thúc vào khoang miệng nhỏ nóng ấm. Trên trán người đàn ông nổi cả gân xanh.
"Miên Miên... Anh đút em ăn sáng thế này có ngon không?"

"Ư.... On... Ưm..." - Mộc Miên bị căn cự thúc vào họng chỉ có thể ú ớ mấy tiếng. Nước bọt của cô dính đầy trên căn cự thô to, chảy xuống khỏi khoé miệng.

Một hồi lâu sau, Khương Huyền Triết cuồng dã đẩy đưa, hắn muốn rút ra khỏi miệng cô nhưng Mộc Miên lại cả gan giữ chặt hông hắn, ngậm sâu cự vật trong họng.

"Miên Miên!" - Người đàn ông nghiến răng hoảng hốt.

Thân thể cao lớn không kiềm chế thêm được nữa mà rùng mình phóng thích toàn bộ dòng tinh nóng hổi vào miệng người con gái. Mộc Miên vô thức nuốt cái ực xuống cuống họng, hương vị chẳng dễ nuốt chút nào.


Khương Huyền Triết trông thấy cảnh tượng đó, gấp gáp lôi cô đứng lên điên cuồng sáp nhập môi cô, cắn mút suồng sã.
"Ư..."

Đôi môi nóng rực lần mò xuống bầu ngực căng tròn. Hắn há to miệng ngậm lấy cả nửa bầu ngực, cắn nuốt nụ dâu chùn chụt. Người đàn ông đặt cô trở lại bàn bếp lần nữa, mở rộng chân cô ra đem mãnh thú dũng mãnh đâm vào. Vách thịt co bóp ướt đẫm nhanh chóng bao trọn lấy hắn.

"A... Huyền Triết... Chậm..."

Người đàn ông cúi đầu tấn công môi cô, hai thớ lưỡi cuộn chặt lấy nhau không chút kẽ hở. Thắt lưng tráng kiện ra sức va chạm vào bộ phận mẫn cảm của người phụ nữ.
"Bà xã... Bà xã của anh...."

Khương Huyền Triết hơi thở gấp gáp gọi tên cô, lại vùi đầu gặm cắn da thịt mịn màng nơi cần cổ. Thân thể mềm mại mê người vì luân động của hắn mà rung động dữ dội. Gương mặt trắng trẻo ửng hồng như đánh phấn, đôi mắt đê mê nhuốm màu ái dục.

Hắn bất thình lình nhấc bổng cô lên cao. Mộc Miên kinh ngạc khẩn trương vòng tay qua cổ ôm lấy người đàn ông.
"Huyền Triết?"

Khương Huyền Triết hôn lên má cô, giọng điệu trầm khàn - "Bé cưng, chúng ta ra ngoài chơi."

Nói rồi hắn bế cô ra khỏi khu vực bếp. Niên Mộc Miên treo trên người hắn như con khỉ nhỏ chỉ có thể bám víu lấy cây đại thụ to lớn nếu không muốn bị rơi xuống đất. Mà con mãnh thú kia vẫn đang được nhét sâu vào trong cô. Theo từng bước chân của Khương Huyền Triết mà không ngừng rút ra thúc vào hang động ướt nhem.

Cái này rõ ràng là hắn cố tình.
"Anh... Ư... Đừng thế mà..."

Người đàn ông lại vô cùng hài lòng chiêm ngưỡng dáng vẻ mê muội rên rỉ của cô. Thật sự làm hắn hưng phấn vô cùng.

"Sao vậy? Bà xã của anh không thích à? Nhưng rõ ràng bên dưới của em đang dính chặt lấy anh cơ mà..." - Hắn xảo quyệt chòng ghẹo cô, còn cố tình đâm sâu hơn. Bàn tay thô ráp xoa bóp phiến mông tròn đầy.

Niên Mộc Miên nức nở muốn khóc cũng không xong, vừa thẹn vừa giận - "Anh... Anh xấu xa chết đi được... A..."

Thanh âm cười trầm của hắn như rượu vang ủ lâu năm, có sức hút mãnh liệt đến kỳ lạ - "Chẳng phải em nói muốn anh đút em ăn no sao?"


Khương Huyền Triết bế cô đi ra phòng khách tiến đến cửa chính của nhà bọn họ. Người phụ nữ lúc này mới bắt đầu hoảng hồn khi thấy chồng mình mở cửa bước ra ngoài.
"Huyền Triết, anh định làm gì?"

"Đừng mà anh..." - Cô cuống cuồng lắc đầu nhìn lên hắn. Nhưng người đàn ông trần như nhộng bế cô cũng khoả thân nốt với một tư thế không thể xấu hổ hơn bước ra khỏi nhà, rẽ qua khu vườn của nhà bọn họ.

"Miên Miên, yên tâm sẽ không có ai nhìn thấy chúng ta đâu..."
Bởi vì bức tường hàng rào bao quanh nhà bọn họ rất cao nên chẳng ai có thể nhìn vào từ bên ngoài cả.

Mộc Miên chưa bao giờ làm chuyện đó ở ngoài trời thế này, trong lòng cảm giác vừa kích thích vừa sợ hãi khôn nguôi. Cứ như bọn họ đang chơi dã chiến vậy.

Khương Huyền Triết nhẹ nhàng đặt vợ mình xuống chiếc ghế dài mà cô thường nằm để phơi nắng. Mộc Miên không một mảnh vải che thân, cơ thể đẫy đà phơi bày trước ánh sáng mặt trời xấu hổ muốn chết.

Hắn mê mẩn ngắm nhìn cơ thể của người con gái, tách đôi chân thon dài ra lần nữa, dùng sức nhấp vào.

"Ư... Ah... Huyền Triết..."
Dường như vì làm ở ngoài trời nên hai người càng hưng phấn hơn rất nhiều. Hai bộ phận tính dục ra sức trừu sáp vào nhau. Cánh hoa hồng hào bên dưới liên tiếp cắn nuốt cự vật của hắn.

Tiếng nhép nhép phóng đãng lên khắp khu vườn nhỏ. Khương Huyền Triết hai mắt như lửa đốt, vươn tay chộp lấy bầu ngực sữa đang đung đưa khiêu khích mình.
"Bé cưng, chơi thế này có sướng không, nói anh nghe."

"Sướng... Ưm... Sướng chết em..." - Niên Mộc Miên cong người đón nhận lấy hắn.

Người đàn ông nghe thấy câu trả lời của cô càng thêm hứng tình, hung hăng giã mạnh bạo vào cơ thể vợ mình.
"Bà xã đúng là phóng đãng, thích được anh chơi ngoài trời thế cơ mà."

Người phụ nữ chìm đắm trong cảm giác khoái lạc sợ hãi, bị Khương Huyền Triết dắt xuống địa ngục của dục vọng. Người đàn ông quấn chặt lấy cô như xiềng xích muốn giam giữ cô cả đời.

Hai cơ thể trần truồng ma sát trên chiếc ghế dài chật hẹp, mềm mại và cứng rắn hoà lẫn vào nhau tạo thành bản tình ca dữ dội nồng nàn. Khương Huyền Triết phi nước đại trên cơ thể cô, phóng thích toàn bộ tinh hoa nóng ấm vào bên trong hang động chật hẹp. Niên Mộc Miên xụi lơ nằm bẹp trên ghế dài còn bị cơ thể to lớn của hắn đè lên trên. Một lúc sau cô mới được hắn bế vào nhà tắm tẩy rửa.

Kết quả là sáng hôm đó bọn họ không kịp ăn sáng còn đi ra sân bay muộn nửa tiếng thời gian đã định sẵn. Cũng may là còn vào kịp những giây phút cuối cùng để lên máy bay. Niên Mộc Miên oán trách không hết lời còn tên đàn ông kia chỉ biết cười thoả mãn vì được "ăn no".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận