Mạt Thế Nữ Vương

Lâm San cái cô gái này, vẫn không thể nào đem Bạch Lăng Vi nàng để vào mắt, hơn nữa Bạch Thần nhìn cũng có điểm không thích muội tử của mình đi, kia ở chung tất nhiên không thể nào vui vẻ được, không bằng bây giờ nàng lợi dụng điểm đó tìm cách thoát ra để chính mình mộ người sống là được rồi.

Bạch Thần cùng Lam Nghị liếc nhau, có chút sững sờ, còn Lâm San thì rất vui vẻ, bất quá đến cuối cùng nàng cũng không ngồi gần Bạch Thần được bởi vì ở giữa còn có Lam Nghị chặn lại, thật là làm cho nàng hận đến nghiến răng.
Bạch Lăng Vi cảm thấy có chút buồn cười, thật
là bạn tốt nha, quả nhiên là để dùng như vậy…
Trong tiểu khu bởi vì người đong thế mạnh, mặc dù có người phát bệnh nhưng đã bị thanh lý, ngoài việc có chút hỗn độn thì cũng không có cái gì gọi là thảm kịch trần gian cả. Hơn nữa, đây mới chỉ là bắt đầu của việc mạt thế bùng nổ, vẫn còn là buổi sáng sớm, nguyên bản là có nhiều người ở trong lúc ngủ biến dị nên giờ đa số đều đang bị nhốt trong nhà, Biến dị sơ cấp zombie còn không có năng lực đạp cửa phá tường nên trên đường đi có cảm giác tương đối an toàn.

Đây đều là nhóm người đầu tiên đi theo quốc gia tránh nạn, người cũng nhiều, hành động tương đối an toàn vì thế có nhiều người còn chưa cảm thấy mạt thế tàn khốc trên đường đi còn đùa giỡn hi hi ha ha coi đây như là hoạt động giao lưu tập thể bình thường.

Bởi vì cửa tiểu khu bị ngăn chặn, Bạch Thần cũng chỉ có thể đi theo nhóm bộ đội đó, Bạch Lăng Vi nghiêng đầu nhìn ngoài xe, xuất hiện trong một phạm vi nhất định của tiểu khu là một khung cảnh triệt để thay đổi.


Ở ngã tư đường, có không ít chiếc xe cong vẹo đâm vào nhau, bên trong có người đã biến dị thành zombie, nghe được động tĩnh ngoài này liền theo bản năng cào cửa xe tru lên vài tiếng trầm thấp, nghe có chút rợn người.

Còn có người vẫn đang ngủ say như trước trong xe, mặt khác cũng có những chiếc xe bỏ không, có lẽ chủ nhân của nó sau khi tĩnh dậy đã bỏ trốn đi.
Con đường lúc trước căn bản rất nào nhiệt, thì bây giờ chẳng có bất kì quán xá nào mở cửa, cũng chẳng có chút nhân khí gì, cảm giác gôings như mọi thứ đột nhiên tiêu điều hiu quạnh đến cực điểm.

Hai bên đường còn mơ hồ truyền ra một ít âm thanh gầm nhẹ không rõ ràng làm người ta sởn tóc gáy, đặc biệt là đoạn đường mà sáng sớm nay Bạch Lăng Vi đã đi qua lúc thu thập vật tư, dấu vết va chạm trên mặt đường roc ràng nhiều thêm, ngẫu nhiên còn có thể nhìn thấy máu đỏ cũng như não người trắng nhết, không chỗ nào không lộ ra điểm thê lương.

Người trên xe nhất thời không thiếu cảm xúc Bach Thần cùng Lam Nghị là biểu cảm lạnh lùng, Lâm San thì hai gò má tái nhợt, có chút lạnh run. Bạch Lăng Vi nhíu mày, cảm giác của cô cũng không thể nào tốt nỗi, đọc sách cùng tận mắt chứng kiến chung quy cũng khác nhau rất nhiều, mặc dù nàng cũng có xem qua không ít phim ảnh nhưng dù sao giả cũng là giả.

May mắn là nàng đã sớm cuẩn bị tâm lý, ít nhất không có phản ừng quá mạnh mẽ.

Bởi vì thời gian cũng coi như sớm, nên một đướng chạy thẳng đến điểm hội hợp bọn họ cũng không gặp chuyện gì, có cũng chỉ là khung cảnh máu me cùng với nhưng âm thânh ghê rợn làm người ta cảm thấy khủng bố mà thôi.

Điểm hội hợp là một quảng trường nhỏ, hình như đã có quân đội quản chế, có một khu vực bị vây lại không để cho người lạ tiến vào, Bạch Lăng Vi biết bên trong đó chắc chắn là mấy người bên chính phủ hoặc là người có quyền thế lớn đang ở.

Bạch Thần cùng Lam Nghị chỉ cần biểu diễn cho họ thấy dị năng liền có thể tiến vào.
Bạch Lăng Vi nhíu nhíu mày, dọc theo đường đi thuận lợi hơn so với tưởng tượng của nàng, báo hại nàng chưa có cơ hội thoát thân a, nếu đi theo Bạch Thần đi vào liền phải nghĩ ra cách khác rất phiền phức đó.


Nhìn nhìn Lâm San đã đi vào, Bạch Lăng Vi đi theo sau lưng mấy người họ chuẩn bị tiếp nhân kiểm tra đánh giá ban đầu xem có bị nhiễm bệnh không.

Ngay thời điểm Bạch Lăng Vi đang rối rắm trong lòng, hệ thống đại nhân liền nhảy ra: “Cảnh cáo kí chủ, trong phạm vi năm mét có mười người trong vài phút nữa sẽ biến thành zombie, xin hãy chú ý. . .”
Lặng lẽ mở mắt nhìn xung quanh một chút, trong lòng nhất thời nghĩ ra một cái kế hoạch.

“Tiểu Vi làm sao vậy?” Lam Nghị có chút quan tâm hỏi, hắn dường như cảm thấy, lúc nhìn thấy Bạch Lăng Vi một tháng trước liền thấy nàng thay đổi rất nhiều, bây giờ cảm giác ấy càng rõ ràng hơn, cho nên, chán ghét lúc trước liền út đi một chút, quan tâm cũng tăng lên một ít.

“Không có chuyện gì” Bạch Lăng Vi lắc lắc đầu, lặng lẽ xê dịch lại gần Lâm San bên kia.

Động tác của nàng mới vừa làm xong, Lam Nghị há miệng thở dốc còn chưa kịp nói tiếp thì dị biến đột nhiên nổi lên, chỉ thấy trong đám người đang chờ đợi kia có hai tiếng tru đặc thù của zombie phát ra, sau đó lúc đám người còn chưa kịp phản ứng, zombie liền nhào về phía người bên cạnh điên cuồng cắn xé. . .

“A ~~” Ba giây sau mọi người mới phản ứng, đám người đang mù mờ không biết chuyện gì kia bắt đầu hét lên chạy tán loạn.


Ngẩn ra sau đó rất nhanh liền phản ứng kịp chuyện gì đang xảy ra, thân thủ Lam Nghị liền hướng Lăng Vi chạy qua: “Cẩn thận một chút. . .”

Lam Nghị vốn muốn đem Bạch Lăng Vi bảo hộ ở đằng sau lưng, nhưng ai ngờ đâu, vừa đụng tới vạt áo của nàng, bên tai lại truyền tới một cái thét chói tai, người trước mặt lại cách hắn ngày càng xa.

Trong mắt nổi lên sợ hãi, Lam Nghị hô một tiếng: “Tiểu Vi?”

“Tiểu Vi!” Bạch Thần quay đầu vừa lúc thấy được Lâm San coi Bạch Lăng Vi như tấm chắn đẩy về phía zombie, nhất thời kinh ngạc cũng muốn chạy qua kéo lại.

Lúc hệ thông thông báo là sẽ có người biến thành zombie, Bạch Lăng Vi im lặng một chút liền biết sẽ có chuyện này xảy ra, cho nên tâm có tính kế một chút, kết quả là trước mắt Bạch Thần cùng Lam Nghị, Bạch Lăng Vi trong nháy mắt bị zombie bao quanh, hoàn toàn không thấy bóng dáng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận