Kiếp Sau Nguyện Yêu Anh


Nữ hầu cầm theo hộp sơ cứu bước vào cũng hạ màn cho cảnh chị em ôm nhau thâm tình.

Gia Kiệt buông Ngọc Nhi ra, im lặng ngồi sang một bên, quan sát nữ hầu băng bó vết thương cho cô.

Bầu không khí yên lặng trong phòng đột ngột bị phá vỡ khi Quốc Hùng lo lắng hỏi Ngọc Nhi:- Nhi, con không sao chứ? Sao lại bị thương như vậy?- Con không sao.

Chỉ sơ ý bị mảnh thủy tinh đâm trúng thôi.Dù tận mắt chứng kiến Ngọc Nhi và Gia Kiệt ôm nhau tình cảm như vậy, Quốc Hùng cũng mừng thầm.

Song ông vẫn thắc mắc tại sao Ngọc Nhi lại ở trong phòng Gia Kiệt vào đêm tối thế này nên hỏi tiếp:- Nhi, sao con lại ở trong phòng của Gia Kiệt? Hơn nữa, tay còn bị thương.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?- Không có chuyện gì đâu ba.

Con thấy khát nên định xuống nhà bếp lấy nước.

Lúc đi ngang qua phòng Gia Kiệt thì nghe tiếng vật gì bị bể nên con vào xem thử.

Trong lúc cản Gia Kiệt thu dọn mảnh thủy tinh, con sơ ý bị đâm thôi.Tô Quốc Hùng không phải không muốn tin lời Ngọc Nhi mà ông thật sự không dám tin vào lời nói của cô.

Có trời mới biết con gái ông đang mưu tính cái gì.

Quốc Hùng bán tín bán nghi quay sang hỏi Gia Kiêt:- Có đúng vậy không Gia Kiệt?- Dạ, mọi chuyện đúng như lời chị Nhi nói.Gia Kiệt biết Ngọc Nhi đang giúp mình nên cậu cũng hiểu ý diễn theo cô.


Cậu không muốn Quốc Hùng biết cậu khi nãy có ý định tự tử.- Vậy Nhi con băng bó vết thương xong thì về phòng nghỉ sớm đi.

Cả Gia Kiệt cũng vậy.

Ba về phòng trước.- Dạ..Dứt lời, Quốc Hùng trở về thư phòng.

Gia Kiệt đã nói vậy thì ông cũng không muốn truy cứu thêm.

Thôi thì bớt một chuyện còn hơn thêm một chuyện.Dì Lan thấy mọi chuyện đã ổn thỏa cũng dặn dò Ngọc Nhi một hai câu rồi quay về phòng của mình.

Trước khi đi, bà không khỏi nhìn lại Ngọc Nhi và Gia Kiệt một lần nữa.Ngọc Nhi là một tay bà trông coi từ nhỏ, tính tình cô như thế nào bà biết rất rõ.

Ngọc Nhi rõ ràng đang che giấu điều gì đó.

Hơn nữa, biểu hiện của Ngọc Nhi kể từ lúc sáng đã lạ lùng.

Cô giống như một con người khác vậy.Dì Lan thầm nghĩ đây có thể lại là trò mới mà Ngọc Nhi muốn chơi với Gia Kiệt, chờ mấy ngày nữa cô chán rồi sẽ trở lại bình thường thôi.

Bà cứ giả vờ mắt mù tai điếc không thấy không nghe gì hết là được.Hoàn thành xong nhiệm vụ băng bó, nữ hầu theo lệnh Ngọc Nhi nhanh chóng dọn dẹp lại căn phòng rồi rời đi.

Ngọc Nhi thấy cũng đã trễ nên quay sang Gia Kiệt dặn cậu nhớ ngủ sớm rồi quay về phòng mình.Lúc cửa phòng sắp đóng lại thì Gia Kiệt bên trong cất tiếng với giọng còn run rẫy.- Chị Nhi ngủ ngon.- Ừ.

Kiệt cũng ngủ ngon.Sáng hôm sau, Ngọc Nhi vừa xuống dưới nhà đã trông thấy Quốc Hùng ngồi ở bàn ăn, chăm chú đọc báo Tài Chính.


Ngọc Nhi chào Quốc Hùng buổi sáng rồi ngồi vào phía bên phải của ông, trong lòng thắc mắc Gia Kiệt đâu sao chưa thấy xuống ăn sáng.

Nghe tiếng con gái, Quốc Hùng dừng đọc, nhìn cô gật đầu một cái rồi xếp lại tờ báo.Quốc Hùng và Ngọc Nhi vẫn duy trì sự yên lặng đến khi phần ăn sáng được phục vụ thì lâu lâu chỉ có tiếng động nhỏ của muỗng, dĩa.

Ngọc Nhi rất muốn phá vỡ sự tĩnh lặng bất bình thường này song cô lại không biết nên bắt đầu từ đâu.Kể từ lúc mẹ cô qua đời, số lần cha con gặp mặt nhau chỉ đếm trên đầu ngón tay; đến khi xuất hiện Gia Kiệt thì mỗi lần hai người chạm mặt liền xảy ra cãi vã.

Vì vậy, Ngọc Nhi cô không biết phải làm sao để có thể hàn gắn tình cảm với ba cô.Phía bên Quốc Hùng cũng không khá hơn là bao.

Thân làm ba ruột mà chuyện của Ngọc Nhi ông không hề hay biết chút gì trong khi chuyện của Gia Kiệt ông lại biết rõ như lòng bàn tay.Vốn dĩ từ nhỏ, Ngọc Nhi ít khi thân cận ông mà thường hay bám lấy Thanh Trúc đến khi bà xã qua đời đúng lúc ông nhận nuôi Gia Kiệt thì cô càng xa cách ông hơn chưa kể ông ngoại Ngọc Nhi lại không thích ông.

Do đó, khi đối diện với Ngọc Nhi bây giờ, Quốc Hùng ông dù muốn nói chuyện với con gái nhưng không biết phải mở miệng như thế nào.Bầu không khí tĩnh lặng đến mức quái dị này cuối cùng cũng chấm dứt khi Quốc Hùng vô tình trông thấy ngón tay được băng bó của Ngọc Nhi.

Ông liền lên tiếng hỏi thăm.- Tay con còn đau không Nhi?- Dạ, không đau đâu ba.

Chỉ xước nhẹ thôi.Quốc Hùng thấy Ngọc Nhi trả lời có vẻ ôn hòa hơn mọi khi nên ông quyết định hỏi tiếp:- Dạo này việc học của con sao rồi?- Việc học của con vẫn ổn.

Chỉ là con hơi lo tiếng Anh.

Môn đó con học không giỏi lắm.- Nếu vậy thì con nhờ thằng Kiệt kèm đi.


Nó dù sao cũng sống ở Mỹ bảy năm, tiếng Anh rất tốt.

Sao này tiếng Anh của con khá rồi thi vào học viện Passion cũng dễ hơn.- Dạ, con hiểu rồi.

Con sẽ nhờ Gia Kiệt.Bề ngoài Quốc Hùng và Ngọc Nhi cố tỏ vẻ bình thường nhưng bên trong hai người đang đan xen cảm xúc vui mừng xen lẫn nghi ngại.Do đêm qua Quốc Hùng tận mắt chứng kiến Ngọc Nhi có vẻ đối tốt với Gia Kiệt một chút nên ông đánh liều bảo cô nhờ Gia Kiệt phụ đạo tiếng Anh để tăng thêm tình cảm chị em.

Kết quả không ngờ tới là Ngọc Nhi lại chấp thuận.Dù trong lòng mừng thầm kết quả ngoài sự mong đợi song Quốc Hùng cũng không dám hi vọng lắm việc Ngọc Nhi sẽ chấp nhận Gia Kiệt dễ dàng như vậy.

Liệu đây có phải là một màn kịch khác của con gái ông nữa hay không?Tô Quốc Hùng ông hiện tại vẫn chưa có câu trả lời cho vấn đề này.

Thôi thì ông cứ lặng lẽ quan sát hai đứa nhỏ này xem sao.Từ nhỏ, Ngọc Nhi cô đã có sở thích về ca hát nhưng ông trời lại không cho cô thiên phú ca hát mà cho cô tài năng diễn xuất.

Hồi cấp II, cô thường tham gia các hội thi diễn kịch trong trường và mang về không ít giải thưởng.

Từ đó, Ngọc Nhi nuôi ước mơ muốn vào học viện Passion, nơi chuyên đào tạo các diễn viên nổi tiếng.Ngọc Nhi nhớ không lầm vào sinh nhật thứ 14 cô vô tình đem ước mơ này nói cho cả ba lẫn mẹ biết.

Khoảng thời gian đó chưa có Gia Kiệt và ba mẹ cô cũng có thể nói là còn mặn nồng nên gia đình cô cũng thường quay quần bên nhau.Khi nghe Quốc Hùng nhắc đên tên học viện, Ngọc Nhi cô không ngờ ông vẫn còn nhớ.

Đến đây, Ngọc Nhi không khỏi vừa xúc động vừa tự trách.

Kiếp trước, ngoài trừ nguyên do mẹ cô mất không bao lâu, lý do khác mà Ngọc Nhi phản đối việc Quốc Hùng nhận nuôi Gia Kiệt là vì cô sợ ông sẽ không còn quan tâm cô nữa.Vì vậy, khi Gia Kiệt chính thức vào ở Tô gia, Ngọc Nhi dần dần nghĩ ra nhiều trò gây khó dễ với cậu nhằm đuổi cậu đi để cô có thể có trọn vẹn tình yêu thương của Quốc Hùng.

Nào ngờ việc đó không những vô tác dụng mà còn gây rạn nứt tình cảm cha con giữa hai người.Sự việc lâu ngày không được giải quyết và cuối cùng việc Quốc Hùng không chấp nhận chuyện giữa cô và Minh Hoàng là ngòi nổ khiến hai người kết thúc mối quan hệ cha con.Bây giờ Ngọc Nhi mới hiểu được không phải Quốc Hùng không yêu thương, không quan tâm chú ý đến cô mà do cô cố ý đẩy ông ra khỏi cuộc sống của mình.

Tình cảm Quốc Hùng dành cho cô xưa nay không hề bị cắt xén bớt; chỉ là Gia Kiệt còn nhỏ lại chưa thích ứng được môi trường mới nên ông phải chú ý đến cậu nhiều hơn.May mắn được cho cơ hội sống lại, Ngọc Nhi cô tự nhủ rằng tình cảm cha con này cô quyết phải hàn gắn cho bằng được.Trong lúc hai người vẫn chưa biết làm sao để tiếp tục cuộc trò chuyện thì Gia Kiệt xuất hiện.


Sau khi chào Quốc Hùng và Ngọc Nhi xong, Gia Kiệt lặng lẽ ngồi xuống chỗ đối diện Ngọc Nhi.Ngọc Nhi vừa trông thấy Gia Kiệt, cũng hỏi han một hai câu, cố tình muốn thân cận cậu nhiều hơn.

Gia Kiệt mặc dù nhớ rõ chuyện tối qua song trong lòng vẫn còn đề phòng Ngọc Nhi giả tạo, vì tránh cho bản thân lại nuôi thêm hi vọng nên chỉ trả lời câu hỏi của cô rồi im lặng.Sau khi người hầu làm tròn bổn phận đặt phần ăn sáng trước mặt Gia Kiệt thì bầu không khí tĩnh lặng một lần nữa lại xuất hiện.

Quốc Hùng biết tính Gia Kiệt vừa trầm mặt vừa ít nói, sợ Ngọc Nhi hiểu lầm nên tiếp tục mở lời:- Thằng Kiệt mấy bữa nữa là nhập học rồi.

Nhi, con có rãnh thì dẫn Gia Kiệt mua dụng cụ học tập tiện thể dắt nó đi xem trường mới để quen đường.Ngọc Nhi sao không hiểu ý của Quốc Hùng muốn cô bồi dưỡng tình cảm chị em với Gia Kiệt.

Kiếp trước, ông cũng có mong muốn như vậy, tiếc là cô không suy nghĩ liền thẳng thừng từ chối.

Bây giờ cô có cơ hội tốt sao lại không nắm bắt.- Dù sao con cũng nhập học trễ hơn Gia Kiệt.

Vậy để con làm cho.

Mà Kiệt học ở trường nào vậy ba?Miệng thì hỏi Quốc Hùng nhưng ánh mắt Ngọc Nhi lại len lén nhìn Gia Kiệt.

Quốc Hùng cũng nắm được dụng ý của con gái nên cố tình ra hiệu bằng mắt bảo Gia Kiệt trả lời.- Dạ, em học ở trường Nguyễn Du.- Hay lắm.

Cũng gần trường chị.

Chị sẽ dắt em đi coi trường luôn.Dứt lời, Ngọc Nhi tiếp tục ăn sáng trong lòng không khỏi vui mừng vì đã có bước tiến tốt trong việc cải thiện mối quan hệ với hai người thật tâm yêu thương cô.

Nhìn vẻ mặt vui vẻ của Ngọc Nhi, Quốc Hùng cũng thầm thờ phào nhẹ nhõng.

Không biết đã bao lâu kể từ lúc Thanh Trúc qua đời, ông mới cảm nhận được cái bầu không khí gia đình ấm áp, êm đẹp này.Trái với suy nghĩ của Ngọc Nhi và Quốc Hùng, tuy lặng lẽ dùng khẩu phần sáng của mình song Gia Kiệt không quên đưa mắt nhìn người ngối đối diện mình mà trong lòng đang lân lân một cảm giác khó tả..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận