[full_free]_anh ấy thích nhìn tôi và người đàn ông khác

"Ah,... Cám ơn." Sigur tỉnh ngộ, hắn đang qua đường, chứ không phải đang yêu đương!
 
“Ưm… nụ cười của cậu cũng tỏa nắng lắm, má lúm đồng tiền cũng đáng yêu, vừa nóng bỏng vừa ngọt ngào.”
 
Sigur đột nhiên tắt nứng, hắn rút gậy thịt đã mềm đi phân nửa ra, cánh tay to lớn thả cô xuống.
 
“À… tôi còn.. chút việc, tôi quên mất, đi trước đây!”
 
Sigur bỗng nhiên mặc quần vào bước ra khỏi phòng, vừa đi vừa chạy.
 
“… Ưm.. tưởng thật sao?” Thị Nhận Chi nhìn hắn chạy đi mà ngơ ngác. “Chơi gái chưa xong đã chạy rồi?”
 
“Em lại bị quá sức à?” Hứa Huyền khẽ cười, ngón tay vuốt trên bờ lưng mềm mại, “Chứ sức hấp dẫn của em đâu đến nỗi nào.”
 
Thị Nhận Chi nhún vai, “Không biết.”
 
Hứa Huyền sửa sang lại quần áo, nhặt váy lên cho Thị Nhận Chi mà nói, “Được rồi. Nhiệm vụ này xem như thất bại. Em còn chưa cao trào nữa, Sigur cũng chưa xuất tinh. Mất toi 1000 đô nhé.”
 
“Cái gì??? Bèo cũng cho 80% chứ? Cậu ta chơi trần mà??”
 
Thị Nhận Chi muốn ngã vật ra đất. Mất cả buổi ú ớ vần nhau, giờ nói không trả tiền là không trả?

 
Thị Nhận Chi thở dài thườn thượt trong toilet.
 
Tưởng đâu lâu lâu được đi party nhảy đầm, ai ngờ…
 
Thị Nhận Chi sửa lại tóc giả, dặm lại lớp trang điểm xong đi ra ngoài thì nhìn thấy Hứa Huyền đang ở lầu một nhảy như đang bị treo cổ.
 
Nhìn anh cứ như bị ai ép lên nhảy vậy.
 
Cô thiếu chút nữa thì cười thành tiếng, chống tay lên trên cầu thang mà nhìn trộm anh.
 
Bên tai Nhận Chi vang lên một giọng nam êm ái:
 
“Nhìn gì mà vui thế?”
 
Cô quay lại, ngườι đàn ông trước mặt da trắng, mi thanh mục tú, nét mặt vui vẻ, nét đẹp chuẩn ngườι da trắng. Hắn mặc chiếc quần lụa mỏng màu xanh nhạt, tóc dài bồng bềnh, trên đầu còn có một cặp sừng.
 
… Hóa trang cái gì đây?
 
“Một sinh vật biển thôi.” Hắn nhìn thấu nghi hoặc của cô, mỉm cười giải thích. “Tôi biết cậu, Seraphine. Cậu cosplay đáng yêu đấy.”
 

“À… Cảm ơn.. trang phục của cậu cũng đẹp lắm.”
 
“Tôi biết cậu đi với Shane.” Hắn cười, “Tôi là Charlie, người tổ chức party này.”
 
“Phải rồi. Tôi Lange.”
 
“Cậu vui là được, Seraphine hay Lange cũng được.” Charlie nhìn cô cười đầy mập mờ. Hắn kéo tay cô nói, “Qua đây, để tôi trang điểm lại cho. Cậu muốn xuống nhảy không? Đèn sân khấu ghê lắm, không trang điểm kĩ là không được đâu.”
 
Thị Nhận Chi cũng không từ chối, để hắn kéo tuột đi.
 
Sau khi hắn bôi trát một hồi, Thị Nhận Chi lần đầu tiên nhận ra mắt mình lại có thể to như thế, da mình lại có thể trong suốt đến vậy, bờ môi mình lại có thể mê người tới nhường này.
 
“Oa! Cảm ơn cậu! Cậu làm trong ngành làm đẹp à?”
 
“Không, học lỏm thôi.”
 
Thị Nhận Chi cười, nhìn quanh phòng. Trên cái bàn bên cạnh có kê khung ảnh. Người đàn ông trong ảnh tóc vàng, ngũ quan tinh xảo, da trắng môi hồng, cười như thiên sứ.
 
“Đây là bạn trai của cậu à?”
 
“Hả? … Ha ha ha…” Charlie cười ngặt nghẽo, “Cậu thấy sao?”
 
“… Hay là anh em? Bạn thân?” Cô cũng hơi nghi hoặc.
 
Đột nhiên, hắn cúi sát môi cô, Thị Nhận Chi nghe thoang thoảng hương cam quýt. Hắn nói, “Là tôi.”

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận