Đến Gần Em Chiếm Hữu Em


Hứa Đồng Chu bước vào nhìn xung quanh, phát hiện Trình Nặc đang ngủ trên giường, cậu định rời đi ngay, lại cảm thấy người trên giường nằm an tĩnh bất thường, sao có thể ngủ không đóng cửa, thậm chí cậu bước vào cũng không biết?

"Chị Trình?" Cậu khẽ gọi nhưng Trình Nặc không phản ứng.

Cậu bước nhanh đến giường để kiểm tra.

Hai má Trình Nặc đỏ bừng, hai mắt nhắm nghiền, lông mày nhíu lại, trông có vẻ đang cực kỳ khó chịu.

Hứa Đồng Chu vươn tay sờ trán Trình Nặc, nóng như lửa! Cô vẫn mặc bộ quần áo lúc nãy, ướt như vậy sao có thể không bị cảm!


Cậu hơi bực bôi, cảm thấy con gái thành phố này được nuông chiều từ như vậy sao? Thân thể mình cũng không biết cách chăm sóc? Cậu có ý tốt tự mở hành lý của Trình Nặc ra, lấy một bộ đồ sạch sẽ đến.
"Chị Trình, chị phải thay quần áo ướt đi, nếu không sẽ sốt nặng hơn." Cậu ngồi xổm bên mép giường, nhẹ giọng nói với cô gái trên giường, hy vọng cô sẽ tỉnh lại.

Nhưng cô gái đã sốt mê man, không có phản ứng gì với câu nói của cậu, khóe mắt còn chảy ít nước mắt ra, có vẻ như người cô đang rất khó chịu.

Thấy cô không phản ứng, Hứa Đồng Chu cắn răng, đỡ Trình Nặc ngồi dậy, ngồi sau lưng cô, để cô dựa vào ngực mình, tay run run cởi cúc áo sơ mi...

Một nút hai nút...!Từ cổ áo đến ngực rồi đến rốn...!Cậu càng cởi càng chậm, tay càng run.


Cho đến nút cuối cùng được cởi ra, chiếc áo được vén lên.

Cơ thể trắng như tuyết hoàn toàn lộ ra trong không trung, bộ ngực tròn trịa đầy đặn được bọc trong chiếc áo ngực xanh nhạt, đường rãnh sâu hun hút, bụng dưới phẳng phiu mềm mạ, ngực cô phập phồng theo hơi thở, chiếc rốn tròn tròn xinh xinh, cánh tay thon dài của cô đang yếu ớt tựa vào góc giường.

Trong nháy mắt máu trong người Hứa Đồng Chu sục sôi, sống 19 năm trên đời, cậu còn chưa từng thấy cơ thể phụ nữ chứ đừng nói cô gái có làn da trắng như tuyết trước mắt, hầu kết của cậu lăn lên lăn xuống, cảm giác có một tiếng sấm vang trong đầu, môi nhím chặt lại, gân xanh nổi lên trán...

"Chị ơi..." Cậu muốn gọi cô gái nhưng không thể thốt ra hết câu, cậu không dám tiếp tục nhưng quần áo không thể không thay, cậu chỉ định thay cho cô áo thun sạch sẽ khác, tay tại chạm vào áo ngực ướt đẫm...

Cái này...!Cũng ướt...

Tay cậu run run đưa ra sau lưng cô gái, thử mở khóa áo ngực ra, nhưng tay cậu không đủ khéo, lại không nhìn rõ cách cài của áo này như thế nào, phải mất một hồi lâu cậu mới cởi được miếng kim loại nhỏ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận