Con Đường Phía Trước


Y Nhã bỗng nhiên nở nụ cười, bắt lấy tay Cơ Trang Hy “Hì...thế đại nhân đồng ý giúp rồi đúng không ạ”“Ta không giúp người không quen biết”.Nói nhiều như vậy nhưng vẫn không đồng ý, tuy người còn rất đau nhưng bản tính bướng bỉnh của Y Nhã trỗi dậy “Ta và đại nhân sao không quen biết...ừm..ngài không phải đã ôm tiểu nhân rồi sao...hơn nữa còn...còn..cắn một cái...chúng ta cũng xem như da thịt tiếp xúc rồi, sao nói không quen”.Cơ Trang Hy nhìn Y Nhã ánh mắt híp lại “Ồ, vậy ngươi thừa nhận đã cắn ta, có đi thì có lại chứ nhỉ”.Y Nhã nghe xong liền vô thức kéo trang phục lại “Cái đó...chỉ là cảm xúc nhất thời thôi”.Cơ Trang Hy nhàn nhạt nhìn vào đôi môi của Y Nhã nói “Cô nương múa ở tửu lầu cũng là người”.Y Nhã xấu hổ lấy tay ôm mặt nói “Ừm...là tiểu nhân, ừm...ngài thấy hát có hay không”.Thấy điệu bộ này Cơ Trang Hy bỗng nhiên tức giận xong cầm tay Y Nhã kéo ra “Bỏ ngay cái điệu bộ ẻo lả này đi...” hắn thực sự chịu không nổi vẻ ẻo lả của tên tiểu tử này thực sự làm tim cực kì ngứa ngáy.Hai người ngồi đối diện trong xe, một phần vì xe ngựa xóc nên khi Cơ Trang Hy kéo tay Y Nhã lại cô theo quán tính bổ nhào về phía trước vừa vặn đôi môi dừng lại ở cổ của Cơ Trang Hy.Ma xui quỷ khiến thế nào Y Nhã liền đưa lưỡi ra liếm nhẹ vào yết hầu hắn, bỗng Cơ Trang Hy cảm thấy như một dòng diện chạy dọc toàn thân, trái tim trống rỗng như được lấp đầy, cảm giác cực kì hạnh phúc.Liền lập tức đè Y Nhã xuống thảm “Ngươi đang câu dẫn ta sao hả?”.Y Nhã đang lúc này tự xỉ vả mình, đúng là gặp trai đẹp liền mất hết tiết tháo.“Không...không...có...ta chỉ lỡ miệng thôi.Cơ Trang Hy nhìn Y Nhã tóc tai toán loạn ủy khuất nằm phía dưới hắn, cảm giác giờ phút này hạnh phúc hơn bao giờ hết, nhưng hắn chính là người không để được cho người khác biết mình đang nghĩ gì liền đe dọa nói“Tốt hơn ngươi nên thành thật, nếu ngươi muốn làm nữ nhân, ta có thể giúp ngươi cắt bỏ nó”.Sau đó liền định đưa tay vào hạ bộ, Y Nhã vội vang lật người nằm sấp không để cho Cơ Trang Hy chạm vào phía bên dưới của mình.“Huhu...Đại nhân, tiểu nhân...tiểu nhân...biết sai rồi, xin đại nhân cho một đường sống...để sau này còn nạp thê sinh hài tử....Diệp gia...Diệp gia không thể tuyệt hậu được.”Nhìn tiểu tử ấm ức khóc lóc nằm phía dưới Cơ Trang Hy cực kì hài lòng, hắn chỉ muốn dọa tên tiểu tử này một cái, hắn cũng không đến nỗi biến thải mà nắm thứ kia của nam nhân.Lúc này thị vệ thông báo là đã đến phủ, Cơ Trang Hy ngồi dậy vén rèm nhảy xuống ngựa, phân phó hạ nhân sắp xếp phòng xong quay lại nhìn Y Nhã.“Ta sẽ cho một viên quan chuộc thân Ninh kỷ”Y Nhã từ trong rèm vén lên định bước chân xuống thì Cơ Trang Hy bỗng bế lên đi thẳng vào phủ đưa vào một gian phòng lớn.Trong khi đại phu nắn chân trật khớp Y Nhã len lén nhìn Cơ Trang Hy đứng bên cạnh trong lòng thầm nghĩ đẹp trai, có tiền lại có quyền...nhìn không chê được vào đâu.

Nếu có người bạn trai như vậy quả thực là rất hạnh phúc nhưng chã lẽ Cơ Trang Hy lại không nhận ra cô là nữ nhân, nếu có va chạm ít nhất cũng cảm nhận được chứ.Y Nhã nhìn xuống bộ ngực phẳng và tay chân gầy guộc thở dài có lẽ đây là lí do mà Cơ Trang Hy không nghĩ cô là nữ nhân.


Nhưng kể ra bản thân mới 15 tuổi nên ngực chưa phát triển cũng đúng.Sau khi dặn dò mấy câu đại phu cáo lui, Cơ Trang Hy nhìn Y Nhã sắc mặt tốt hơn liền dặn.“Ngươi có thể ở đây đến khi nào khỏi rồi về, bên kia ta sẽ cho người thu xếp, ngươi ko cần lo”.Sau khi Cơ Trang Hy rời khỏi Y Nhã kêu nha hoàn chuẩn bị nước tắm, ngâm mình trong thùng nước ấm áp suy nghĩ mọi chuyện xảy ra vừa nãy.Giờ mà về thanh lâu chắc sẽ không ổn chi bằng nán lại đây vài ngày rồi tính, hi vọng Minh ca và Ninh kỷ sẽ ổn, may mà lệnh vị và ngân phiếu luôn mang theo bên người.Mấy ngày hôm sau Y Nhã ngoan ngoãn ở lại phủ thượng thư dưỡng thương hết ăn rồi nằm, cô còn đến phòng sách đọc sách.Cơ Trang Hy sáng lên triều chiều xử lý công vụ, bận bịu cả ngày nhưng nghe hạ nhân bảo khi trở về phủ Cơ thượng thư đều hỏi tình hình của cô.Cơ phủ rộng lớn không có nhiều hoa lá mà toàn cây xanh, mùa này cây rụng hết lá nên chỉ còn cành khẳng khiu, mỗi ngày đều phải quét lá rụng.Hạ nhân Cơ phủ rất quy cũ không bát nháo như phủ khác, chắc do một phần ít nữ nhân.

Hồi xưa có hai nha hoàn thông phòng xinh đẹp, sau khi hầu hạ Cơ Trang Hy xong đều tị nạnh đấu đá, tưởng hầu hạ xong liền muốn bay lên làm phượng hoàng ra sức diễu võ dương oai với hạ nhân khác, liền bị Cơ Trang Hy đem về Huyện gả cho nam nhân khác dập tan mộng tưởng.


Từ đó đến bây giờ Cơ phủ yên lặng thanh tĩnh mà Cơ Trang Hy cũng lâu rồi chưa chạm vào nữ nhân.Ngày thứ tám trôi qua, hôm một ngày mưa tầm tã sau khi hỏi hạ nhân thì được biết Cơ Trang Hy không đi đâu nên Y Nhã vội vàng ăn nhanh, xong cô che dù chạy thẳng đến viện gặp Cơ Trang Hy.Vừa bước vào viện đập vào mắt Y Nhã là thư án, bên cạnh cửa sổ là một tràng kỉ xếp bằng bên trên lót thảm để ngồi uống trà, vì trời mưa nên hôm nay không sáng như mọi khi, vì vậy phòng thắp rất nhiều đèn, cảm giác rất ấm áp.Y Nhã vừa bước đến viện liền lên tiếng trách móc “Đến đây mấy ngày giờ mới có cơ hội gặp được ngài”.Liếc mắt ra hiệu cho thị vệ để cho Y Nhã vào “Chứ không phải ngươi suốt ngày ăn với ngủ sao”.Y Nhã cười gượng rất tự nhiên chạy đến bên văn án ngồi cạnh Cơ Trang Hy, thấy hắn chuẩn bị mài mực liền “Để ta mài mực giúp ngài”.Cơ Trang Hy cũng không từ chối liền với tay lấy xấp giấy bên cạnh “Để ta lấy...”Cơ Trang Hy liếc nhìn bộ dáng nịnh nọt liền nói “Ngươi không có việc gì để nói nữa sao”Y Nhã cười khan một tiếng nói “Cái đó...ngài...đã chuộc Ninh kỹ chưa.”Kỳ thực sau ngày hôm đó hắn đã hạ lệnh cho một viên quan chuộc Ninh kỹ nhưng không muốn báo cho Y Nhã, hắn muốn cô đến tìm hắn hỏi.“Ừm...chiều nay hai người kia rời kinh”Y Nhã ngạc nhiên hỏi “Ngài...ngài...sao không nói với ta sớm”.Cơ Trang Hy liếc mắt nhìn tên tiểu tử này, bảy ngày trước chỉ lo ăn và ngủ giờ mới đến hỏi, không phải quá muộn rồi sao “Chuyện là ngươi cầu xin ta giúp, đáng lẽ ngươi phải đến hỏi ta sớm, đợi giờ này mới đến, thế mấy ngày nay người làm gì?”.Y Nhã biết hắn cố ý không cho biết, muốn cô trực tiếp đến tìm hắn hỏi đấy mà.“Hì...ta lúc đó dưỡng thương mà”.Lúc này bên ngoài trời mưa nặng hạt hơn, mưa như trút nước, thỉnh thoảng có vài tiếng sét.

Cơ Trang Hy nhìn Y Nhã dịu dàng ngồi bên cạnh giác ấm áp hơn ngày thường.“Ngươi định trở về thanh lâu đó sao?”.Trở về thanh lâu kia làm không phải là cuộc sống lâu dài, cô chỉ làm một thời gian đợi đến kì thì Đình, kiếm lấy một chức quan rồi yên ổn sống tiếp.Y Nhã cúi đầu buồn bã đáp “Không về đó thì về đâu, có chỗ nào để đi nữa.”Cơ Trang Hy cầm lấy chén trà uống một ngụm “Có thể đến ở chổ ta”.Y Nhã nhoẻn miệng cười, ánh mắt lấp lánh nắm lấy tay Cơ Trang Hy nói “Thật sao, ngài cho ta ở lại”.Cảm xúc mềm mại từ tay truyền đến, không hiểu vì sao khi tiếp xúc với tiểu tử này Cơ Trang Hy lại mềm lòng như vậy.


“Được...”.“Ăn uống miễn phí, ở miễn phí, đọc sánh đi lại miễn phí sao?”.Cơ Trang Hy nhìn dáng vẻ láu cá này tim đột nhiên ngứa ngáy “Nhưng với một điều kiện, ngươi phải thi đậu trạng nguyên”.Y Nhã ngạc nhiên hỏi “Thi đậu trạng nguyên, ngài không nói nhầm đấy chứ”.Sau nghĩ suy nghĩ một lúc cô tiếp tục “Cái này...là ta phải nói điều kiện với ngài chứ, ta trở về thanh lâu làm việc thì thi cũng được...Ừm ít nhất không đậu trạng nguyên thì đậu một chức quan nhỏ.

Giờ ngài yêu cầu ta đậu trạng nguyên việc này đâu có dễ, ngài xem tể tướng các đời đều hơn bốn mươi, năm mươi mới đậu...ta mới có mười lăm...à nhầm...mười bảy tuổi đấy”.Tên tiểu tử này thật là biết nói chuyện không chịu đồng ý mà còn nói ngược lại đưa điều kiện với hắn, nếu đối với người khác hắn đã trực tiếp đuổi đi từ lâu rồi.“Ta còn nhớ, ngươi còn muốn làm đối thủ với ta”.Quả là hồi xưa vì muốn hắn khỏi nghi ngờ thân phận nên Y Nhã có chém gió vài câu, không ngờ hắn nhớ mãi “Ngài xem, hiện giờ ngài đã là Cơ thượng thư quyền thế cao ngất, còn ta vẫn là tên tiểu nhị làm việc ở thanh lâu, điểm xuất phát giữa ta và ngài cách xa quá, thực sự rất khó...”.Cơ Trang Hy nhìn tên tiểu tử nhỏ bên cạnh, lập luận quả là chính xác liền nói “Ngươi thông minh đấy...nhưng với tư chất của ngươi thì hoàn toàn có khả năng”.Y Nhã nhìn nam nhân trước mặt này quả là hắn xem trọng tư chất nên nhiều lần cho cô tiếp xúc với hắn, bỗng nhiên trong lòng cảm thấy có chút ngọt ngào muốn trêu chọc một chút.


“Vậy ngài muốn đánh cược với ta không, nếu ta đậu trạng nguyên ngài phải đáp ứng ta một điều kiện”.Cơ Trang Hy suy nghĩ một lát “Điều kiện của ngươi là gì?”Y Nhã vui vẻ nói “Đậu trang nguyên tiền bạc danh vọng đều có....nhưng cái đó ta không cần...hay là ngài....ừm...cho ta...hôn...một cái được không?”.Nghe được lời trêu ghẹo trắng trợn của tiểu tử này mặt Cơ Trang Hy đỏ dần lan tới vành tai.

Nhiều khi cái làm cho nam nhân rung động không chỉ là tiếp xúc da thịt mà là những lời trêu ghẹo đơn giản như vậy.Thấy Cơ Trang Hy ngồi im mặt đỏ bừng, Y Nhã tưởng hắn đang tức giận liền vội vàng cười khan nói “Haha...ta...chỉ trêu thôi...ngài đừng giận”.“Ta đồng ý...”Y Nhã õng ẹo giả vờ “Hả...ngài nói gì...ta không nghe rõ?”.“Ta chỉ nói một lần...ngươi không nghe coi như thôi”.Y Nhã nằm úp sấp lên án nén cười nói “Ta nghẽ rõ rồi...nếu ta đậu trạng nguyên ngài sẽ cho ta hôn một cái...ta nghe rõ, đại nhân ngài quả thật rộng lượng”.Cơ Trang Hy nhìn tiểu tử nằm ngục mặt trên thư án nín cười, cảm giác như con mèo nhỏ nằm bên cạnh tâm trạng cực kì thoải mái.Gần cuối thu nên thời tiết lạnh hơn chút xíu, Y Nhã chơi chán liền không khách khí nằm úp mặt bên thư án ngủ, bên cạnh là Cơ Trang Hy đang đọc sách, không khí hòa hợp ấm áp.Buổi chiều Y Nhã theo lời dẫn của thị vệ đến một quan trọ cũ kĩ, sau khi được tiểu nhị dẫn lên phòng thì gặp được Minh ca và Ninh kỷ.Ninh kỷ thấy bóng dáng Y Nhã liền chạy tới nắm tay.“Diệp đệ, mấy ngày này đệ đi đâu, ta lo cho đệ quá”.Hết chương 32: ..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận