Chim Hoàng Yến Và Anh

Chương có nội dung bằng hình ảnh

1.

Trần Gia Thụ yêu thầm Lâm Nhĩ Hạ.

Một cô gái tỏa nắng, cũng là một nàng công chúa nhỏ được bao quanh bởi những vì sao.

Nhưng Lâm Nhĩ Hạ không có tính khí thất thường như các tiểu thư nhà giàu khác.

Ngược lại, cô ấy sôi nổi, vui vẻ, lúc nào cũng tỏa sáng rực rỡ và quyến rũ.

Trần Gia Thụ mắc tật nói lắp từ khi còn nhỏ và thường bị chế nhạo vì nó.

Chuyện này xảy ra càng ngày càng thường xuyên, Trần Gia Thụ càng ít nói.

Nhưng Lâm Nhị Hạ lại ôm mặt an ủi tôi:

"Với khuôn mặt xinh đẹp như vậy, dù có nói lắp thì anh ấy cũng là người nói lắp đẹp trai nhất thế giới!"

Kể từ đó, Trần Gia Thụ đã bị Lâm Nhĩ Hạ h/ớ/p hồn.

Năm Trần Gia Thụ mười tuổi, lễ Giáng sinh năm đó.

Lâm Nhĩ Hạ lén ăn hai miếng sôcôla chứa đầy rượu, cô say rồi ngã vào lòng anh, ôm mặt gọi anh là "anh trai".

…Và hôn anh.

Cô nhét vào túi anh rất nhiều tiền lì xì của mình.

Cô nói đây là “tiền đến bù”.

Sau đó…

“Chụt” cô lại hôn anh lần nữa.

Câu nói “Em là của anh” đã ám ảnh Trần Gia Thụ cả đời.

Từ cấp hai đến cấp ba và đại học, Trần Gia Thụ đã dành cả thanh xuân của mình cho Lâm Nhĩ Hạ.

Hai người họ giống như hai cái cây. Vô tình, rễ của họ vướng vào nhau, không thể tách rời.

2.

Sau khi tốt nghiệp đại học, Trần Gia thụ cuối cùng cũng ôm được người đẹp về nhà.

Đó là khoảnh khắc hạnh phúc nhất trong cuộc đời anh.

Trần Gia Thụ làm mọi điều để Lâm Nhĩ Hạ có một cuộc sống đẹp nhất.

Anh trẻ trung và đầy nghị lực nhưng không biết nguyên tắc rằng cây càng đẹp đẽ sẽ càng dễ bị gió thổi cho “đổ”.

Anh chỉ biết rằng cô xứng đáng với những điều tốt đẹp nhất trên thế giới.

Nhưng chính vì sự kiêu ngạo này mà anh đã trở thành cái gai trong mắt của nhiều người và mang đến rắc rối cho anh và cô.

3.

Đối thủ làm ăn của Trần Gia Thụ ban đầu muốn bắt cóc anh, nhưng lại vô tình bắt cóc Lâm Nhĩ Hạ.


Một bi kịch đã xảy ra.

Khi Trần Gia Thụ ôm Lâm Nhĩ Hã bước ra khỏi nơi ám ảnh ấy, cơ thể anh dính đầy máu.

Trần Gia Thụ cư xử như một nhà Nho giáo trong kinh doanh.

Những hành động, lời nói của anh luôn chứa sự dịu dàng trong đó.

Cho đến khi bị kịch xảy ra, khi anh dùng thủ tàn ác nhất để tắm máu cho hang ổ nơi Lâm Nhĩ Hạ bị bắt cóc, chỉ có những người chống lại anh mới biết sự thật.

Một nhà Nho giáo hiền từ cũng có thể là *Tu La Thất Tuyệt.

(*: (玉面修罗) Tiểu thuyết đầu tay của tác giả Liễu Tàn Dương (柳残阳))

May mắn ông trời có mắt.

Lâm Nhĩ Hạ vượt qua cơn nguy kịch.

Không biết Trần Gia Thụ đã quỳ trước chùa bao nhiêu lâu, vái lạy bao nhiêu lần để cầu cho cô bình an vô sự.

4.

Vào ngày kỷ niệm, Trần Gia Thụ coi bản thân như một món quà bất ngờ và tặng nó cho Lâm Nhĩ Hạ.

Vốn dĩ anh rất mong đợi cô sẽ ngạc nhiên khi mở chiếc hộp ra.

Ai biết được, sự ngạc nhiên đã biến thành một cú sốc.

Lâm Nhĩ Hạ bỗng trở nên cuồng loạn và giận dữ lên án anh là người vô tâm.

Trời ơi!

Sau đó anh bàng hoàng và cảm thấy khó hiểu khi nghe tin bố vợ đã c/h/ế/t từ cô?

5.

Anh đã mời những bác sĩ giỏi nhất đến chẩn đoán bệnh cho cô.

Khi đó anh mới biết rằng viên đạn đã làm tổn thương não của Lâm Nhĩ Hạ và khiến cô bị suy giảm nhận thức.

Trần Gia Thụ phải mất một tuần để tìm ra danh tính của “chim hoàng yến” và “Trần Tri Huyền” từ giá sách của cô.

“Chim Hoàng Yến Và Anh.”

Hai người họ rõ ràng là cặp đôi chính trực nhất trên đời nhưng lại đắm chìm trong mối quan hệ như một cặp đôi ngoại tình.

Thiệu Văn Uyên nói rằng Lâm Nhĩ Hạ không nên bị kích động.

Trần Gia Thụ đành phối hợp cùng “Lâm Yêu Yêu”. Chờ Lâm Nhĩ Hạ của anh tỉnh lại.

6.

Máu của Trần Gia Thụ gần như chảy ngược khi nhìn thấy video Lâm Nhĩ Hạ chạy trốn.

Anh ấy không thể chịu đựng được bất kỳ một tai nạn nào xảy đến với cô nữa.

Lâm Nhĩ Hạ nói rằng cô "có thai"!


7.

Cuối cùng, Trần Gia Thụ dành ba tiếng đồng hồ, dùng máy bay riêng, bay đến khu vực Lâm Nhĩ Hạ trốn thoát và đưa cô về biệt thự.

Mẹ nó!

Anh đã thắt ố/n/g d/ẫ/n t/i/n/h rồi!

(Khúc này tui kiểu xịt keo luôn mấy mắ là seo z???)

Làm sao cô có thể có thai!

Nhưng nhìn Lâm Nhĩ Hạ chắc chắn đến mức anh bắt đầu tự hỏi liệu ca phẫu thuật đó có thất bại hay không.

Trần Gia Thụ thậm chí còn chết lặng khi nghe lý do cô bỏ chạy.

Đuổi đi?

Đuổi ai?

Ai dám nói với cô là anh muốn để cô đi chắc chắn anh sẽ không tha cho người đó!

8.

Trần Gia Thụ đã cố gắng nói chuyện cuối cùng cũng dỗ được Lâm Nhĩ Hạ.

Không ngờ cô lại vô tình tìm ra những bức ảnh của chính mình trong phòng làm việc của anh.

Chết tiệt!! Anh không hề nghĩ tới việc này sẽ xảy ra.

Trần Gia Thụ dọn dẹp một số ảnh và những món quà lưu niệm.

Những thứ tượng trưng cho tình yêu và sự khao khát cô của anh được tích lũy từ năm này qua năm khác.

Tình yêu bao la như biển cả, dù có cẩn thận đến mấy thì cũng sẽ bị phát hiện ở những góc khuất mà ta không hề lường trước được.

9.

Lâm Nhĩ Hạ hỏi anh có yêu cô không dưới thân phận Lâm Yêu Yêu.

Trần Gia Thụ hoàn toàn có thể nói dối.

Nhưng hai chữ “không yêu” đối với một người cuồng vợ như anh thực sự rất khó nói.

Lâm Nhĩ Hạ là tình yêu của cả đời anh nên anh không thể dễ dàng nói hai chữ tuyệt tình như vậy.

Nếu bắt Trần Gia Thụ nói rằng anh không yêu Lâm Nhĩ Hạ, vậy thì thà g/i/ế/t anh đi còn hơn.

Tình yêu chân thành không thể đánh lừa được bất cứ ai.

10.

Nhưng khoảnh khắc Lâm Nhĩ Hạ bỏ nhà đi.


Trần Gia Thụ muốn vả vào miệng mình mấy phát.

Anh hoảng sợ đến mức muốn t/r/ó/i cô lại.

Tất nhiên chỉ là nghĩ thôi.

Điều gì sẽ xảy ra nếu Lâm Nhĩ Hạ không thể tỉnh dậy và Lâm Yêu Yêu sẽ chán ghét anh vì anh giam cầm cô?

Cho dù có một vạn cơ hội, Trần Gia Thụ cũng không dám mạo hiểm.

Người yêu của anh nên được tự do.

11.

Dù sao thì anh cũng có tiền.

Ngọn núi này không thuộc về anh, thì anh ắt có biện pháp biến nó thuộc quyền sở hữu của mình.

12.

Lâm Nhĩ Hạ đau lòng và quyết định rời khỏi biệt thự, Trần Gia Thụ lại thấy cô như vậy rất dễ thương.

Anh không khỏi có chút cong môi.

Công chúa sẽ được anh giám sát cẩn thận, không để cô yêu người đàn ông khác.

Trần Gia Thụ cực kỳ quan tâm về điều này.

13.

Lam Nhĩ Hạ đã chọn thuê căn nhà mà Trần Gia Thụ đã sắp xếp cẩn thận.

Nhưng anh không ngờ rằng đêm đó lại bị mất điện.

Anh ấy đã cố gắng hết sức.

Nhưng khi tới nơi, Lâm Nhĩ Hạ vẫn co ro trong góc, run rẩy vì sợ hãi.

Anh xông vào, bế người lên và an ủi cô rất lâu.

Mãi đến rạng sáng, anh và Thiệu Văn Uyên mới trao đổi danh tính.

Anh không dám xuất hiện một cách hấp tấp.

Nếu tình trạng của cô ấy trở nên tồi tệ hơn, Lâm Nhĩ Hạ của anh sẽ không bao giờ quay trở lại.

14.

Nhưng anh không ngờ rằng, cô sẽ vì chọc tức anh mà nghĩ ra cách cùng Thiệu Văn Uyên giả vờ là một cặp.

Anh làm sao có thể để yên được?

Trần Gia Thụ thực sự muốn t/r/ó/i tên Thiệu Văn Uyên lại.

15.

Cách một chú chó “trừng phạt” chủ nhân của nó chính là cắn.

Ngày hôm đó, Trần Gia Thụ cắn mạnh lên môi cô.

16.

Nhưng thay vì cắn Lâm Nhĩ Hạ, anh muốn nằm trong vòng tay cô và làm nũng, nói cho cô biết anh đã bị đối xử tệ như thế nào bấy lâu nay hơn.

Sao một người chủ lại tàn nhẫn bỏ rơi chú chó đáng yêu của mình chứ?

Sao Lâm Nhĩ Hạ có thể rời bỏ anh và yêu người khác được chứ?


17.

Cảm tạ trời đất, cô gái của anh đã trở lại.

18.

Cũng không may mắn lắm.

Con dao gần như đã chạm đến cơ thể Lâm Nhĩ Hạ.

May mắn Trần Gia Thụ rất nhạy bén và nhanh nhẹn.

Bản chất của loài chó là bảo vệ chủ nhân của chúng!

Bảo vệ Lâm Nhĩ Hạ là nhiệm vụ của Trần Gia Thụ.

19.

Có lẽ vì tình yêu của cô dành của anh và vì cú sốc quá lớn đánh thẳng vào tâm lý của Lâm Nhĩ Hạ, trong lúc đó cô đã bừng tỉnh, nói đi nói lại rằng cô yêu anh và hôn anh nhiều lần.

Đau thì đau thật, nhưng mà... Hehehehe!

Biểu hiện của cô khiến anh cực kỳ hài lòng.

20.

Thiệu Văn Uyên nhắc nhở Trần Gia Thụ rằng sự tỉnh táo của Lâm Nhĩ Hạ chỉ là tạm thời.

Ngay cả anh ta cũng không biết cô sẽ tỉnh táo bao nhiêu lâu.

Một ngày, một tuần hay một tháng?

Trần Gia Thụ không còn quan tâm nhiều nữa.

Anh ôm cả thế giới vào lòng, dù chỉ một khoảnh khắc vui vẻ bên cô thôi cũng quá đủ rồi.

21.

Lâm Nhĩ Hạ: Bốc phét!

Trần Gia Thụ vốn đã được ăn no nê lại bắt đầu tham lam!

Đối với anh, “ăn” cô không bao giờ là đủ.

Anh vui vẻ nhìn Lâm Nhĩ Hạ đang ngủ trong vòng tay và dùng tay vẽ đi vẽ lại đường nét cơ thể cô.

22.

Màn đêm buông xuống và ngày hôm sau lặng lẽ đến.

Trần Gia Thụ bị đá ra khỏi giường.

“Cậu đã thành niên chưa mà dám trèo lên giường tôi?”

Trần Gia Thụ sửng sốt một lát.

Với những bài học rút ra từ quá khứ, anh nhanh chóng tìm thấy cuốn truyện trên giá sách - "Lý thiếu gia độc đoán muốn yêu đương, chị đẹp đừng chạy.”

Trần Gia Thụ đọc mười dòng đầu, sau đó lướt qua cả bộ truyện, anh bắt chước nam chính trong bài viết, nhướng mày, nở một nụ cười tà ác và lạnh lùng, khiến Lâm Nhĩ Hạ giơ hai tay đầu hàng:

"Chị, hôm qua chị đi ngủ sớm quá. Chúng ta cùng ôn lại chuyện đêm qua nhé?"

Bầu trời trong xanh, ánh nắng rực rỡ tràn đầy sức sống và hương thơm dịu nhẹ.

23.

Trần Gia Thụ yêu Lâm Nhĩ Hạ hơn một ngàn lần.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận